Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 179 : Tộc sói Wolf
Ngày đăng: 11:55 18/04/20
Vừa ra cửa đã nghe thấy một trận ồn ào cách đó không xa, không ít người chạy về phía đó xem náo nhiệt, "Anh trai, chúng ta cũng đi xem một chút nhé".
"Ừ, Nini thích thì anh sẽ đưa em đi".
Trâu Lượng và Lộ Dao trao đổi một ánh mắt, hai người càng ngày càng ăn ý. Có những lúc không cần nói quá nhiều mà chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi.
Lộ Dao là một cô gái rất hiểu ý người khác, hơn nữa xuất thân của nàng làm cho nàng càng có thể suy nghĩ ra nhiều vấn đề từ góc độ của Trâu Lượng.
Có điều Trâu Lượng vẫn quá xem nhẹ sự tinh tế của phụ nữ, hắn cảm thấy mình chính là một tế ti kiến tập thông thường. Nhưng trong mắt những người xung quanh Trâu Lượng đã không phải người bình thường rồi. Kỳ thực Lộ Dao và Avril đã bí mật thảo luận với nhau, Arthur nhất định không phải vật trong ao, khi gặp gió mưa sẽ hóa rồng.
Thời gian chung sống càng lâu mọi người lại càng tin phục Trâu Lượng, bản thân Lộ Dao chính là một ví dụ điển hình. Nàng vốn phản đối việc một tế ti vào học tại phân viện dược sư. Nhưng sau khi tiếp xúc, không biết nàng đã coi Trâu Lượng như một người đáng tin cậy từ khi nào, mà hết thảy những gì xảy ra tại Daros làm cho tâm tình này của nàng càng trở nên sâu đậm.
Ai biết được tâm tư thiếu nữ, Trâu Lượng đùa với Annie để bé con này khỏi nhắc lại chuyện ánh mắt tà ác mà không nhìn thấy sự lưu luyến nồng đậm của Lộ Dao sau lưng.
Người nào đó cảm thấy lăn lộn bốn năm cùng tình thánh ký túc xá đã học được chút bản lãnh. Ở đây trong núi không có Tiger, một Monkey như hắn có thể xưng đại vương, ít nhất hắn cũng được coi là nửa tình thánh, nhưng kỳ thực cảnh giới của hắn còn kém quá nhiều.
Khung cảnh rất hỗn loạn, một đám người đối mặt với một người nhưng lại có cảm giác như là một người bao quanh một đám người.
"Murphy, ngươi đừng khinh người quá đáng, người khác sợ sư tử vàng nhà ngươi nhưng anh em chúng ta không sợ!"
Một thanh niên tộc sói Wolf nhẹ giọng nói, không phải chỉ là mạnh mồm mà quả thực có một sự nắm chắc tương đối.
Wolf là một chủng tộc rất đặc biệt, bọn họ vốn cũng là một sức mạnh đỉnh cấp của đế quốc Mông Gia nhưng sau đó tộc Wolf cố gắng khởi xướng xung kích đối với thượng đỉnh quyền lực của đế quốc.
Cuối cùng giao phong thất bại, từ đó suy tàn xuống, lúc này tộc Bear mới thay thế họ trở thành một trong tám Thú tộc lớn. Nhưng đó là chuyện của trăm năm trước, tộc Wolf là một chủng tộc rất đặc biệt, bọn họ có phẩm chất ưu tú trên các phương diện ẩn nhẫn, đoàn kết, tàn khốc, làm chuyện gì đều có tỉ lệ thành công rất cao. Đương nhiên điều duy nhất không thể khống chế chính là dã tâm, về điểm này trong sự kiện trăm năm trước bọn họ đã nhận được một bài học cay đắng.
Bây giờ tộc Wolf phát triển mạnh mẽ thẩm thấu vào các ngành nghề của đế quốc, trên phương diện bồi dưỡng người tuổi trẻ tộc Wolf cũng tâm huyết hơn bất cứ một chủng tộc nào.
Rốt cục năm anh em Wolf không cưỡng lại được sức hấp dẫn của cơ hội trước mắt, lần nữa phát động tấn công, nhưng dường như Murphy có mắt sau lưng, đối phương tấn công càng điên cuồng hắn né tránh càng hời hợt, thỉnh thoảng lại phản công sắc bén, trong nháy mắt năm anh em Wolf lại bị đánh bay ra ngoài. Text được lấy tại Truyện FULL
Năm con sói lớn nhìn Murphy với vẻ ngạc nhiên do dự, mấy đợt tấn công đều tan tác mà về quả thật đã làm chúng hoảng hốt, nhất là đối phương còn chưa Thú linh biến, muốn thu thập bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay.
Murphy không tiếp tục tấn công mà chỉ lạnh nhạt nhìn năm con sói, "Chuyện của các ngươi ta vốn không muốn can thiệp, nhưng vì ta nợ gia tộc Roosevelt một món nợ tình cảm. Nếu bây giờ các ngươi rời khỏi Daros lần quyết đấu này sẽ chấm dứt".
Năm con sói lớn nhìn nhau, "Tộc Wolf chúng ta chưa từng biết đến hai chữ lùi bước, có bản lãnh thì cứ lấy mạng anh em chúng ta đi!"
Hắt xì, hắt xì...
Trâu bạn học vừa hắt hơi vừa đi ra, "Năm anh sói, không cần mạnh miệng như thế, trong lòng các ngươi chắc cũng rõ ràng trận này hoàn toàn không có cơ thắng, phân định thắng thua là được rồi, cần gì để xảy ra án mạng?"
"Liên quan gì đến mày, tránh ra!"
"Không được, có liên quan mà, tốt xấu ta cũng đường đường là một tế ti, cho dù chỉ là kiến tập. Nhưng biết rõ có người sắp chết thì không thể mặc kệ, các ngươi không cần mạng sao không cho ta, ta còn thiếu mấy kẻ kéo xe".
Trâu Lượng nhìn năm con sói cười tủm tỉm nói, tựa hồ đang suy nghĩ xem chế tạo xe sói như thế nào.
Murphy nhíu mày, hắn không quen lúc mình làm việc lại có người khác quấy rầy, nhưng thấy Annie vẫn yên tĩnh nên hắn cũng tạm thời nhẫn xem gã Bear kỳ quái này muốn làm cái gì.
Năm anh em Doff tốt xấu cũng là nhân vật, hơn nữa có gan đến tỉnh lị xông xáo thì cũng đã chuẩn bị tốt cho trường hợp chiết kích trầm sa, cùng lắm là chết, tộc sói chính là dựa vào tinh thần này để đi ra tuyệt cảnh.
"Muốn chết!"
Một tiếng gào thét, một con sói mở miệng ra, nhe hàm răng trắng lao vào Trâu Lượng, lúc này trong tay Trâu Lượng còn ôm Annie, mấu chốt nhất là hắn đã đứng trước Murphy, cho dù sư tử vàng lợi hại đến mấy cũng không có biện pháp ra tay ngăn cản.