Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 22 : Quỷ họa phù
Ngày đăng: 11:53 18/04/20
Lúc này Trâu Lượng mới ý thức được mình hơi quá say sưa rồi, nên vội vàng buông tay, "Thật sao, sợ rằng bạn hát chẳng ra gì ấy chứ!"
" Hừ, muốn khích tướng, còn lâu nhé!"
Trâu Lượng cười cười bắt đầu giở sách, trêu đùa một chút cho tiểu công chúa xinh đẹp thoải mái thôi, xem ra thế giới này không chỉ có tàn khốc mà còn có không ít thứ tốt.
Khi Trâu Lượng đọc nhập tâm liền bắt đầu thấy một thế giới mới xuất hiện trước mắt hắn, đầy sáng tạo!
Một ít giới thiệu cơ bản làm cho hắn vô cùng thoải mái bởi vì trong này có rất nhiều nguyên lý cơ học và nguyên lý cấu tạo học. Kỹ thuật của thế giới này hiển nhiên không cách nào so với trái đất, rất nhiều ý nghĩ đều bắt nguồn từ kinh nghiệm, mà Trâu Lượng thì không những biết kết quả mà còn hiểu cả nguyên lý của nó.
Khi vừa vào nghề hắn đã đứng ở địa vị cấp tông sư điêu khắc linh hồn, có lẽ một ít tài mọn còn cần tôi luyện nhưng xét từ góc độ lý luận và tầm mắt thì hắn muốn tìm đối thủ cũng vô cùng khó khăn.
Trâu Lượng không suy nghĩ nhiều, hắn hoàn toàn dung nhập trong đó. Kiếp trước hắn đã sống 27 năm, kỹ năng duy nhất chính là chế tạo công trình, dùng loại tri thức nào để làm loại vũ khí lạnh này thật sự hơi giống trò trẻ con. Huống hồ hắn lại đam mê chiến đấu, thích bắt chước các loại mô hình trong game cho vui. Ở thế giới trước việc này không có tiền đồ gì nhưng trong thế giới này lại là môn học vấn chạm tay là bỏng!.
Trâu Lượng hoàn toàn quên thời gian, quên Olivia bên người, cuộc đời quá cần sự thừa nhận của xã hội, có lẽ nghề nghiệp điêu khắc sư linh hồn này có thể đền bù những tiếc nuối kiếp trước của hắn, đồng thời cũng xác lập sự tồn tại trong kiếp này.
Đây không phải cảnh trong mơ, đây là sự thật!.
Lúc đầu, Olivia còn lật vài trang sách, nhưng chỉ một lúc đã mất hứng thú. Mặc dù thiên phú của nàng rất tốt, hơn nữa cũng có sức mạnh của điêu khắc sư linh hồn, nhưng lý tưởng của Olivia là trở thành tế ti chiến ca cho nên trong lĩnh vực này nàng cũng không tập trung học tập gì cả, đành ở một bên chống cằm nhìn Arthur. nguồn TruyenFull.vn
Tính nhẫn nại của tộc Bear cũng không tốt lắm, đại khái đọc sách thì vài phút Bear đã chán rồi. Hơn nữa những thứ về điêu khắc sư linh hồn là vô vị nhất, cũng khó hiểu nhất. Một khi gặp chỗ nào xem không hiểu là sẽ rất khó tiếp tục đọc tiếp, nhưng tình hình lúc này hoàn toàn trái ngược, vừa mới bắt đầu Arthur cũng chỉ xem qua nhưng thoáng cái đã bắt đầu chăm chú rồi.
"Đưa giấy bút đây cái!" Trâu Lượng nói mà không thèm quay đầu lại.
Olivia bỉu môi, nàng còn chưa từng bị xem nhẹ như vậy, nhưng tựa hồ âm thanh của đối phương lộ ra một loại sức mạnh không thể chống lại, mặc dù không muốn nhưng Olivia vẫn cầm giấy bút đến cho Trâu Lượng, Trâu Lượng bắt đầu vẽ vẽ xóa xóa.
Olivia đổi một loạt tư thế, thậm chí còn cố ý mê hoặc đối phương một chút nhưng ánh mắt đối phương hoàn toàn chăm chú vào trong quyển sách trên tay, triệt để quên hết thảy xung quanh.
Thomas nổi điên ôm bản vẽ hoa chân múa tay.
Olivia hoàn toàn há hốc mồm, đây là chuyện gì, là người phát ngôn của thần thú, làm lãnh tụ tối cao của thần miếu tại một tòa thành lớn phải luôn luôn nghiêm túc, vậy mà Thomas lại thể hiện như vậy.
" Arthur, đây thật là mô hình của con?"
Trâu Lượng đứng lên vặn eo, "Ai da, con đã đói bụng rồi, bụng đói là không nghĩ ngợi được gì cả".
" A, ăn cơm ăn cơm, lập tức ăn cơm".
Đại chủ tế lại gật đầu như gà mổ thóc, từ khoảnh khắc bản vẽ này xuất hiện địa vị của Arthur đã hoàn toàn bất đồng rồi.
Thomas rất rõ ràng là ai đứng ở trước mắt hắn, đây có thể là thiên tài sẽ thay đổi thế bất lợi của thần miếu trong lĩnh vực điêu khắc linh hồn.
" Olivia, chúng ta cùng đi gọi Ernest nhé, đại khái gã này cũng đói lắm rồi".
" Ờ, đi nào".
" Sư phụ đại nhân, phiền ngài chuẩn bị bữa tối một chút, thịnh soạn một chút, hôm nay con hơi mệt".
" Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề", mặt Thomas cười như hoa sen nở rộ.
Lúc đi tới chỗ ở, Trâu Lượng và Olivia phát hiện cả người Ernest run rẩy giống như sốt rét nhưng vẫn mạnh mẽ chịu đựng.
Mắt Trâu Lượng cũng trợn tròn, vậy mà tên ngốc này đứng tấn nguyên một ngày rồi!