Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 286 : Trầm miên chi điện
Ngày đăng: 11:56 18/04/20
Ngoảnh đầu nhìn lại, tất cả các bậc thang thủy tinh đều vỡ vụn sụp đổ hóa thành bụi phấn, dưới ánh mặt trời phấp phới bay tạo cảm giác như một dải sao ngân hà đặc biệt mỹ lệ.
Mặc dù có nguy hiểm một chút, nhưng vẫn là tương đối dễ dàng, khẳng định đây mới là phần mở màn thôi.
Tiến đến, Trâu Lượng nhìn thấy một tòa cung điện, nói chính xác là một tòa cung điện kiến trúc đặc trưng Thần miếu châu Âu thời trung cổ. Xem bề ngoài tràn đầy vẻ bụi bặm cổ kính không biết đã tồn tại qua biết bao nhiêu thời gian.
Không còn chọn lựa nào khác, đường lùi phía sau là các bậc thang thủy tinh đã vỡ vụn rồi.
Vừa bước vào trong, nháy mắt cả ngoại hình cung điện bỗng chốc phát sinh biến đổi. Từ một vẻ cổ xưa bụi băm rách nát, bỗng chốc vụt biến thành một tòa cung điện thủy tinh trong suốt.
Phía trên cổng cung điện, bốn chữ lớn uy vũ được viết bằng cổ thần ngữ—— Trầm miên chi điện.
Ở Thông thiên đại sảnh, Bóng Ma cùng Đại Kim đã rất nóng ruột, nhóc con Bear này sao nóng vội vậy, đáng lẽ đến sớm phải chờ bọn hắn chứ. Đế quốc Hannibal có chút chuyện, bọn họ phải giải quyết nên chậm trễ một chút thời gian, nhưng chút thời gian ấy đổi lại ở Thông thiên cảnh thì đã trải qua rất dài rồi.
Điểm quan trọng là tên nhóc này rất cơ trí lanh lợi, vậy mà mơ mơ màng màng đâm đầu vào thực luyện cấp B, thực luyện cấp B là gì chứ? Bóng Ma biết bởi vì hắn đã từng trải qua cái mê cung hãi hùng đã suýt nữa đem hắn khốn chết, có điều bản thân là sát thủ đỉnh cấp vàng sáng, hắn rất kiêu ngạo nói, hắn vượt qua rồi, và ở bia đá cổng ra đã lưu lại tên mình trên đó.
Chính vì đã trải qua nên hắn biết, cái này có khuynh hướng thực luyện dành cho sát thủ, Trầm Miên chi cảnh đâu dễ vượt qua đối với nghề nghiệp bình thường.
"Lão Ma, chúng ta kêu hắn ra đi."
Đại Kim âm thanh giống như chuông lớn vang vọng đại sảnh.
"Chậm đã, tên nhóc này không phải là loại sốc nổi, chúng ta hãy khoan quấy rầy hắn."
Đối với người trong thực luyện đường, cũng chỉ có thể tùy tiện liên hệ với loại người mới như Trâu Lượng thôi. Vạn nhất đến thời khắc quyết định, chúng ta quấy rầy hắn là rất nguy hiểm.
...
Đế đô, kỵ sĩ trưởng Neberro tại phía trong quảng trường Thần Miếu huy động trường kiếm, trong một thời gian ngắn hắn làm một ngàn lần động tác đâm và chém với thanh cự kiếm, kinh ngạc nhất là bất luận góc độ, sức mạnh,tiết tấu, thậm chí xuất kiếm tốc độ đều nhất trí. Biểu hiện ra là một kỹ thuật chiến đấu với kiếm có nền tảng vô cùng vững chắc, cho dù là một động tác đơn giản nhất cũng được hắn làm đến cực hạn, biến sắt thành vàng.
Ở trên quảng trường cách vị trí Necberro mười mét, 500 kỵ sĩ Thần miếu đứng thẳng cung kính, mỗi kỹ sĩ hướng về động tác của Necberro bằng ánh mặt cuồng nhiệt cùng tôn kính phát ra từ nội tâm.
Kỵ sĩ trưởng là người mạnh nhất, đồng thời cũng là người hạn chế khoe khoang biểu hiện của bản thân nghiêm khắc nhất. Mỗi lần có thể nhận được hắn chỉ điểm là một lớn lao vinh hạnh.
" Nhìn thấy chưa, chỉ có giống như vậy mới có thể chân chính luyện ra kỹ thuật chiến đấu. Lĩnh ngộ kỹ thuật đường tắt chỉ là phản mục đích luyện tập." Neberro thu kiếm vào vỏ, động tác như nước chảy mây trôi, hơn nữa một ngàn lần huy kiếm cũng không hề thấy đổ một giọt mồ hôi, thậm chí cả hô hấp cũng không biến đổi.
"Kỵ sĩ trưởng Neberro thật là một người cần cù và nghiêm túc."
Âm thanh quen thuộc vang lên truyền đến, Neberro xoay người thanh nhã khom mình hành lễ: "Bái kiến Giáo Hoàng bệ hạ."
Đáng tiếc, Trâu bạn học hôm nay ra cửa tuyệt đối không xem giờ hoàng đạo, vận may chính mình đánh giá có số liệu giá trị âm.
Đáng lẽ hắn đã lặng lẽ lùi về phía sau, chuẩn bị không trêu chọc loại yêu thú đầu to thân hình như sắt nguội này, đột nhiên, từ đỉnh núi bay ra một khối đá lớn, giống như sao băng vẽ ra một quỹ đạo hình vòng cung giữ không trung, chóng mặt, chóng mặt a…
Rơi ngay vào đáy vực.
Sau một giây yên lặng, một cỗ hơi thở cuồng bạo của yêu thú bùng phát.
Một tiếng gầm cuồng bạo.
Nó tỉnh rồi.
Tình hình căng thẳng rồi, trò đùa này không nên trêu chọc a, chuẩn bị tinh thần niệm chú ngữ kế 36 chạy trối chết.
Anh hùng rơm xông loạn là thành cẩu hùng.
Lần trước chơi tên lãnh chúa ngư long là khi tên kia không rời được nước, còn có thể vui đùa một chút, lần này mãng cổ bạo viên không giống như vậy, muốn động đuổi theo là đuổi, muốn tàn bạo là tàn bạo đập bẹp con mồi. Trâu bạn học đến thực luyện là cũng muốn thu được vật phẩm thưởng đồ tốt, nhưng cũng không đến mức phải xông loạn tìm chết.
Rầm rầm rầm
Liên tiếp 3 cây trụ đá hình búp măng cao cỡ một mét từ vách đá dưới vực đâm ra ầm ầm kéo dài hướng chỗ Trâu lượng đứng.
Lãnh chúa long ngư năng lực là khống chế nước, mãng cổ bạo viên này năng lực là khống chế tất cả các loại nham thạch.
Đối với người đã phá vỡ giấc mộng đẹp của nó, mãng cổ bạo viên hiển nhiên tâm tình rất khó chịu, từng cây măng đá thô to với đầu mũi nhọn như tên từ các vách đá chui lên, đem Trâu bạn học ép phải lùi về phía đỉnh núi.
Khung cảnh trước mắt là chi chit những cây măng đá, dường như giống như một cái lồng giam thiên nhiên, Trâu Lượng biết, hôm nay anh bạn này nghĩ mình là kẻ quấy rối khó chịu sự yên tĩnh nó rồi.
Đứng tại vách đá nhìn xuống——
Sâu dưới trung tâm khe núi, hai con mắt lớn như hai ngọn đèn lồng đỏ hồng chợt lóe lên từng chặp không ngừng.
Ánh mắt nó tràn ngập vẻ hung lệ.
Mục tiêu chú ý là bóng người nhỏ nhỏ lộ ra trên đỉnh núi, mãng cổ bạo viên hít vào một hơi thật sâu, phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa, hai tay đấm ngực tạo những tiếng động nặng nề nổ vang.
"Mẹ"
Trâu bạn học lau mồ hôi lạnh trên trán, súc sinh này thật cá tính a, nước miếng phun đến cả ta ở trên này rồi.