Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 373 : Cây càng cao gió càng mạnh
Ngày đăng: 11:57 18/04/20
Về chỉnh thể thì biểu hiện của mọi người đều đã tốt hơn một chút, nhưng nếu muốn làm như Arthur thì thực sự không ai làm được. Do trong lần đầu tiên mấy người như Peloponnisos cố gắng quá sức nên lần thứ hai sức mạnh cạn kiệt nhanh hơn nhiều. Tuy nhiên kể cả như thế thì biểu hiện của bọn họ vẫn rất tốt.
Mấy người có biểu hiện nổi bật khác chính là Bỉ mông, sức chịu đựng và khả năng phục hồi mạnh mẽ của Bỉ mông làm họ càng ngày càng có ưu thế. Ngay cả Michiwa và Olivia cũng không thể so sánh với họ.
Hiển nhiên hai cô gái này có năng lực của chính mình nhưng năng lực của họ là dùng để đánh bất ngờ trong chiến đấu, còn muốn chịu đựng lâu dài thì hiển nhiên vẫn phải dựa vào kĩ năng cơ bản.
Trong khi những người khác vẫn đang cố gắng thì Viêm Đông và Cisco đã không có tâm tư chú ý đến họ nữa. Nếu sử dụng sức mạnh của cấp đồng thau thì các kị sĩ trật tự như bọn họ kỳ thực chỉ chịu đựng được một tiếng. Khống nói đến Arthur, ngay cả Murphy cũng đã hơn đứt bọn họ.
Tên nhóc gọi là Arthur đúng là quá thú vị, bất kể là ai đều không tin rằng hắn có sức chiến đấu mạnh như vậy, tám chín phần mười là có kỹ xảo đặc thù nào đó.
Có điều nếu như sử dụng loại kỹ xảo này để kéo dài thời gian thì việc huấn luyện sẽ không có tác dụng gì.
Viêm Đông và Cisco không dám xác định, đợi thêm nửa tiếng nữa thì Viêm Đông quay người rời khỏi. Phải báo cáo chuyện này với thủ lĩnh mới được.
Neberro đứng bên cạnh thác nước lẳng lặng nhìn tình huống bên trong thác nước, không nhìn thấy bất cứ sự thay đổi nào trên nét mặt.
"Hắn duy trì loại tình huống này đã bao lâu rồi?"
"Từ lúc bắt đầu huấn luyện, đã hơn ba tiếng rồi".
Cisco cung kính nói. Kị sĩ trật tự chính là tùy tùng trung thành nhất của đại kỵ sĩ. Cả đám người Cisco đều bị sức mạnh và tính quyết đoán của Neberro cảm phục, đi theo Neberro tuyệt đối có thể nhìn thấy tương lai tươi sáng.
"Chúng tôi đã để những người khác luyện tập bên cạnh, duy trì khoảng cách năm mét với Arthur", Viêm Đông bổ sung.
"Làm rất tốt, cứ tiếp tục như vậy đi".
Tất cả tạp niệm biến mất, thế giới biến mất, còn lại chỉ có sức mạnh thuần túy. Năng lực thuộc về nàng là gì... truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Giáo hoàng Benedict mười lăm đang uống trà chiều. Mặc dù Thú tộc có thể sống đến hơn một trăm tuổi cũng không có vấn đề gì nhưng Benedict mười lăm trông đã rất già nua, đôi khi có thể thấy ông già hơn đám Shaman như Subaru rất nhiều, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể về với Thần thú vậy.
Tiếng bước chân quen thuộc vang lên, Giáo hoàng chậm rãi mở mắt, tựa hồ rất lưu luyến sự yên tĩnh vừa rồi.
"Bệ hạ".
Bott cung kính đứng bên cạnh rót trà cho người có quyền lực cao nhất đế quốc Mông Gia này.
"Tình hình như thế nào?"
"Neberro làm tròn bổn phận, có lẽ thằng bé này hiểu rõ mục đích sâu xa của bệ hạ", Bott nói.
Benedict mười lăm cười như tự giễu, "Mục đích sâu xa, ha ha... Còn Arthur, không có xích mích gì chứ?"
"Hiện nay thì không, tựa hồ hai người chung sống rất hòa hợp. Bây giờ đặc huấn tiến vào giai đoạn thác nước Danube, hết thảy đều như bệ hạ đoán trước. Tôi nghĩ trải qua lần thử thách này bọn chúng đều sẽ có không ít thu hoạch".
"Xem vẻ mặt của ngươi tựa hồ có chuyện vui gì đó. Nói đi". Benedict mười lăm cười nói.
Bott cũng lộ ra ý cười, "Cái gì cũng không thể giấu được bệ hạ. Lần đầu tiên huấn luyện Arthur đã đạt hơn ba tiếng, có lẽ đã tiến vào giai đoạn ngộ. Thời gian dài như thế sẽ có không ít thu hoạch".
"Khi Thần thú sáng tạo thế giới này thì thế giới này đã tràn ngập sự bất công. Chênh lệch thiên phú là một trong những bất công lớn nhất. Ta đã tạo ra cơ hội, còn có nắm được hay không thì phải xem chính bọn họ mà thôi".