Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 378 : Đến từ bên ngoài

Ngày đăng: 11:57 18/04/20


Trước giờ chưa từng nghe nói có tộc Swan đen, cũng không ngờ có thể gặp được bọn họ ở khu thí luyện của Thông Thiên Cảnh.



Bọn họ là thật hay giả?



Đại Kim trợn to mắt, Shana ở bên cạnh cũng vậy, rất hiển nhiên là những Swan đen này đã đánh đổ kiến thức cơ bản của bọn họ.



Nhưng Trâu thần côn lại không hề để ý điều này, hắn hiểu rõ đại lục Thần Thú quả thật không có Swan đen nhưng cũng không có nghĩa là chưa từng xuất hiện. Hơn nữa với những gì hắn đã trải qua thì thật sự có thể chấp nhận bất cứ thứ gì.



Còn nhìn rất đã mắt.



Từ phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, trang phục của các nữ Swan thật là nóng bỏng, bờ vai, cánh tay, còn có chân đều lộ ra ngoài. Ngoài ra, những bộ phận quan trọng được một vài lông vũ màu đen che lại, nhưng loại che chắn như ẩn như hiện này lại càng làm tôn thêm thân thể xinh đẹp và làn da tuyết trắng như gốm sứ.



Làn da trắng như tuyết và đôi cánh màu đen gây ra một loại ảo giác như tộc Swan và Thiên Mị hợp lại thành một.



Gương mặt của tộc Swan cánh đen cũng không mang vẻ lạnh nhạt và trang nhã như tộc Swan của đế quốc Mông Gia mà tỏa ra một vẻ tươi vui hấp dẫn như có như không.



Nhưng ánh mắt lại lạnh lùng.



Mấy trăm người tộc Swan thần bí trước giờ chưa từng gặp lượn vòng trên không, cảnh cáo Trâu Lượng và Đại Kim, Shana: "Đứng yên tại chỗ nghe chúng ta hỏi, nếu không các ngươi sẽ là kẻ địch của tộc ta!"



Một cô gái tộc Swan thân thể khỏe đẹp từ trên trời bay xuống, thân thể của cô ta thật sự cao đến mức khó mà tưởng tượng nổi, lại có thể cao hơn Arthur tộc Bear cả một cái đầu. Hai tay nàng ta chống hông, kiêu ngạo đánh giá bọn họ.



"Người … sinh vật đến từ bên ngoài à?" Ánh mắt của nàng ta chuyển động một chút rồi lạnh lùng nói: "Trả lời câu hỏi của ta, sao các ngươi lại xuất hiện ở đây?"



Cô gái Swan cánh đen kiêu ngạo hất cằm, Trâu Lượng chú ý đến một thanh kiếm dài lộng lẫy trang trí trên eo nàng ta, bỗng phát hiện những người tộc Swan này dường như không mặc áo giáp, thường đeo một thanh kiếm dài trên eo hoặc đeo cung tên trên lưng.



Nghĩ xong, Trâu Lượng bình tĩnh trả lời: "Chúng ta tiến vào khu thí luyện để tìm một vật, nơi này là nơi nào?"



Cô gái cao lớn khẽ nheo mắt đánh giá Trâu Lượng, dường như đang cố tìm kẽ hở trong lời nói của hắn.



"Đây là vùng đất bị phong ấn, hòn đảo ngươi đang đứng hiện giờ là Oceanus, còn chúng ta là chủng tộc cấm kỵ". Lúc cô gái cao lớn nói những lời này luôn chú ý đến vẻ mặt của Trâu Lượng, nhưng hiển nhiên là Trâu Lượng không hề biết cái gì là vùng đất bị phong ấn, càng không biết chủng tộc cấm kỵ là gì.



Vẻ mặt của hắn vẫn cứ lạnh nhạt "Ta lần đầu tiên nghe được những điều ngươi nói".



Điều này ngược lại làm cho cô gái cao lớn hơi nghi ngờ, dù là biết hay không biết chủng tộc cấm kỵ và vùng đất bị phong ấn, phản ứng của đối phương cũng bình tĩnh quá đáng.



Ngay lúc này từ một nơi xa trên đảo mơ hồ truyền đến một tiếng còi the thé, dường như là ám hiệu tấn công gì đó. Những nữ chiến sĩ Swan cánh đen trở nên hơi sốt ruột.



Ánh mắt của nữ Swan cao lớn quét qua Trâu Lượng và Đại Kim một lần rồi nhìn chằm chằm vào Shana.



"Quay về đi, ta không quan tâm các ngươi là thứ gì và muốn làm gì. Nơi này không phải là nơi các ngươi nên đến".



Cô ta vừa nói vừa cúi thân thể xuống, đôi cánh mở ra, trong phút chốc đã bay vào không trung. Những nữ chiến sĩ còn lại cũng bay lượn xung quanh cô ta, có thể nghe thấy thấp thoáng những tiếng kêu gào ầm ĩ.



"Bắt đầu chiến đấu! Chiến đấu…"



Nữ Swan kiêu ngạo kia ở giữa bầu trời lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trâu Lượng.



"Rời khỏi đây! Đây là lời khuyên cuối cùng cho các ngươi, nếu ta phát hiện các ngươi vẫn chưa đi, hậu quả các ngươi tự chịu".



Nói xong, cô ta hô lên một tiếng, toàn bộ Swan cánh đen được cô ta ta dẫn đầu bay khỏi nơi này với tốc độ còn nhanh hơn lúc đến.



Ánh mắt của Đại Kim vẫn nhìn chằm chằm vào nhóm Swan cánh đen bay đi, gãi đầu dường như nghĩ ra gì đó.



"Đại Kim, ngươi có biết chủng tộc của bọn họ không?" Trâu Lượng tùy ý hỏi.



Bỉ mông Đại Kim lắc đầu: "Không nhớ là Lão Tà hay Dư Triết từng nhắc tới, dường như Thông Thiên Cảnh phong ấn một vài bí mật, ngươi cũng không biết sao?"



"Không quan tâm nữa, chúng ta tiếp tục đi".



Trâu Lượng đã đến thì không nghĩ sẽ trở về tay không, hắn không hề để ý lời cô ta vừa nói mà chỉ hơi cảm thấy kì lạ. Đám Swan đen này dường như không có thái độ thù địch, hơn nữa còn khá lý trí, không ngờ lại được gặp ở Thông Thiên Cảnh.



Nếu bọn họ cản trở thì tính sau.



Nhìn về nơi xa một chút, sau đó Trâu Lượng lại mang Shana nhảy lên vai Đại Kim: "Đại Kim, chạy đi."



"Ha ha".



Đại Kim cười một cách hiền hòa. Cùng tên này hợp tác thí luyện, Trâu Lượng đã sớm quen với việc cho hắn làm xe tăng để di chuyển.



Chờ cho Trâu Lượng và Shana đứng vững trên vai Đại Kim, bỉ mông hoang dã này lập tức làm việc mà hắn thích nhất, vung bốn chi chạy một cách vui sướng. Dù là những đống đá hay đại thụ ngất trời bị Đại Kim va vào với tốc độ cao đều vỡ tan tành.



Đã đi thí luyện nhiều lần như thế ở Thông Thiên cảnh nhưng lần này là kỳ lạ nhất, đến bây giờ vẫn chưa gặp được kẻ địch mạnh mẽ nào.



Tất nhiên, đây chỉ là cách nghĩ đơn giản. Bất kể là đám người cá mập trước kia hay là Swan cánh đen vừa gặp đều rất mạnh.



Nếu không nhờ âm Bass của Trâu Lượng, những người bình thường xông vào cửa ải đều bị tiêu diệt, có lẽ ngay cả hòn đảo này cũng đến không được, bọn Trâu Lượng cũng gặp không ít phiền phức.



Với Trâu Lượng mà nói thì hòn đảo do xác yêu thú hình thành này là một nơi vô cùng thần bí. Mà trên thực tế Oceanus là tên của vị Thần Biển trong thần thoại.
Giống như Matrix sao?



Cũng có lẽ chỉ là ngẫu nhiên?



Lắc lắc đầu, Trâu Lượng tạm thời bỏ hết những tâm tư này. Cho dù vùng đất ảo ảnh trong gương của Thông Thiên Cảnh là ảo ảnh chân thực hay là một thế giới song song khác đều không phải là những điều hắn cần suy nghĩ. Mục đích duy nhất của hắn hiện giờ là tìm ra thứ để chữa trị thú linh cho Emma.



"Đi thôi Đại Kim, chúng ta đi xem thử những Swan cánh đen này gặp phải phiền phức gì".



Trâu Lượng gọi Đại Kim, mọi người không tiếp tục lãng phí thời gian nữa. Hiện giờ mục tiêu đã được xác định nên dễ giải quyết rồi.



Chạy về phía hồ nước lớn ở đằng xa.



Trong rừng thông nguyên thủy chẳng gặp phải yêu thú lợi hại nào nhưng tốc độ lại không nhanh lên được. Một là do cổ thụ cao ngất trời quá nhiều, hai là không biết có phải khỉ mặt xanh trước đây làm ra hay không mà trên đường đi tới có không ít cạm bẫy, thòng lọng, còn có cả chông nhọn. Tuy những thứ này chỉ đủ gãi ngứa cho Đại Kim nhưng số lượng quá nhiều, ba người Trâu Lượng khổ sở cả buổi mới thành công đi xuyên qua khu rừng để đến bờ hồ.



Hai phía đang giằng co đã có thể nhìn thấy rõ ràng. Bên hồ nước xanh biếc bao la, ở gần Trâu Lượng là tộc Swan cánh đen trước đây, cô gái cao lớn cũng trong số đó.



Số người vượt hơn ngàn.



Bọn họ có nam có nữ, nhưng nhìn chung nữ vẫn chiếm đa số. Trên mình cũng không mặc áo giáp, chỉ là dùng áo và váy đơn giản do lông vũ đen đan thành che kín một vài bộ phận, để lộ ra thân thể vừa khỏe đẹp vừa xinh tươi.



Trong tay từng người đều có vũ khí, nhưng Trâu Lượng chú ý được vũ khí bình thường chiếm đa số, những vũ khí thật sự dùng thú linh chạm khắc chỉ có ở trong tay một vài người có thân phận khá cao.



Cô gái cao lớn lúc trước là một trong số đó.



Còn chủng tộc đang giằng co với tộc Swan cánh đen cách một hồ nước nên nhìn không quá rõ, hình như cũng là người tộc thú.



Lúc Trâu Lượng đang để ý đến tình huống ở đây, tộc Swan cánh đen cũng chú ý đến sự tồn tại của bọn Trâu Lượng và Đại Kim.



"Đứng im!"



"Người nào dám xông vào cấm địa của tộc ta!"



Một nhóm ba mươi chiến sĩ nữ của tộc Swan cánh đen được cô gái cao lớn dẫn đầu xông lên ngăn cản. Vừa nhìn thấy Trâu Lượng, đôi mắt của cô gái cao lớn bỗng nheo lại, trên người tỏa ra một tia sát khí.



"Lại là các ngươi? Quên lời ta đã nói rồi sao?"



Lúc trước cô ta đã cảnh cáo với Trâu Lượng không được ở lại trên đảo, nhưng hiển nhiên Trâu Lượng xem lời này như khí thoát qua đường hậu môn mà thôi.



Cô gái cao lớn lạnh lùng phất tay, ba mươi chiến sĩ nữ xếp thành ba hàng. Những chiến sĩ nữ ở hàng thứ nhất rút vũ khí ra khỏi vỏ, nhanh nhẹn áp sát Trâu Lượng và Đại Kim.



"Cho các ngươi lựa chọn: Rời đi hoặc chết."



Cô gái cao lớn kiêu ngạo của tộc Swan cánh đen hai tay chống hông đứng đó, lòng khoan dung đã đến cực hạn. Nếu không phải tình huống của ngày hôm nay đặc biệt thì đã sớm đại khai sát giới.



Trong thời khắc nhạy cảm này, đám người lạ kia hiển nhiên xuất hiện không đúng lúc.



Mỗi người có lập trường riêng của mình, Trâu Lượng đã đến rồi thì khẳng định không thể trở về tay không.



Hắn khẽ lắc đầu, nói một cách từ tốn nhưng kiên quyết: "Ta đến đây chỉ để tìm một thứ, tìm được ta sẽ đi ngay".



"Tốt lắm …!"



Cô gái cao lớn bỗng cười lạnh lùng, ngón tay cái của bàn tay phải chỉ xuống dưới: "Giết bọn chúng".



Cô ta đã không còn thời gian để lãng phí với những người lạ này. Bên mặt hồ xanh biếc, hai tộc đang giằng co hết sức căng thẳng, chạm vào là nổ ngay.



Những nữ Swan cánh đen của hàng đầu tiên lập tức xông tới trước.



Bọn họ có một chiến thuật hợp sức tấn công, ba mươi người xếp thành ba hàng không hề rối loạn chút nào. Nhất là bước chân của những người ở hai rìa của đội ngũ hơi nhanh hơn, đội ngũ biến thành hình bán nguyệt, trong phút chốc bao vây kín bọn Trâu Lượng và Đại Kim.



Bọn họ đều là chiến sĩ, không thể vì vẻ ngoài xinh đẹp mà không có sức mạnh.



Sát khí như ngọn lửa cháy trên đồng cỏ bùng nổ trong nhát mắt.



"Giết!"



Mấy chục thanh vũ khí cùng lúc đâm tới, sức mạnh của mấy mươi chiến sĩ cùng đánh tới có cảm giác ra sao?



Chỉ có người ở chiến trường thật sự mới có thể hiểu được.



Nhưng lúc này, Trâu Lượng đã nhìn thấy rồi. Kỹ năng chiến đấu của những cô gái này tuyệt đối được rèn luyện trong chiến tranh mà ra.



Người đứng mũi chịu sào thì …



Đại Kim đáng thương thân thể to nhất, lại đứng đầu tiên, hơn nữa còn mở rộng hai tay để bảo vệ Trâu Lượng và Shana cho nên toàn bộ vũ khí như những giọt mưa rơi trên thân thể hắn.



Bỉ mông, dường như không thể tránh khỏi số phận làm bia chống đỡ.