Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 427 : Tin tưởng chính mình, vượt qua chính mình

Ngày đăng: 11:58 18/04/20


Toàn bộ khán giả đều cổ vũ cho Saphire, dù sao thì bản thân gia tộc của Saphire cũng chính là phú hào của đế quốc và lại có huyết thống cao quý như vậy. Ngoài ra hắn còn có phương thức chiến đấu với khí thế mãnh liệt, đám Thú tộc chắc chắn thích phương thức chiến đấu này, các loại tiếng ồn ào truyền tới tai Buenaven, đương nhiên trí cáo sẽ không để ý đến điều này.



Saphire tỏ ra hơi nôn nóng, hắn tấn công nhanh hơn, mãnh liệt hơn. Trong lòng Buenaven thì càng trở nên bình tĩnh, đối thủ càng áp đảo càng tốt. Hắn vẫn toàn lực né tránh, đối với sát thủ thì việc thiếu đồ vật chung quanh che khuất là việc rất thiệt thòi, trận đấu xem không hấp dẫn chút nào.



Đột nhiên Saphire xông tới, hai vuốt điên cuồng chém giết nhưng tất cả đều không trúng mục tiêu. Buenaven đã biến mất, đến lúc hắn phát hiện thì Buenaven đã xuất hiện ngay trước bụng Saphire.



Hắn vẫn đang chờ đợi giờ khắc này!



Dao găm lặng yên đâm tới bụng Saphire, đối mặt với loại đối thủ này mà muốn một đòn trí mạng thì đúng là quá ngây thơ. Phải tạo thành sát thương trước mới là lựa chọn chính xác.



Khóe miệng Saphire khẽ cười lạnh, vừa rồi hắn đánh lung tung cơ bản đều là hư chiêu. Một vuốt bổ xuống đầu Buenaven, cho dù đối phương đâm trúng mình trước thì sức phòng ngự của mình vẫn đủ để chịu đựng được, buôn bán như vậy là vẫn có lời.



Buenaven có muốn biến chiêu cũng không kịp, hắn cắn chặt răng, dao găm lóe sáng. Đây là thuật bạo kích của sát thủ, có thể tạo ra sát thương gấp đôi. Chỉ có những sát thủ tương đối có thiên phú mới có thể nắm giữ được thuật bạo kích, một đòn này tuyệt đối có thể làm Bỉ mông bị thương.



Cho dù đối phương đã dùng thuật bạo kích nhưng Saphire sao có thể sợ hãi. Móng vuốt của hắn vẫn hung ác chém xuống. Buenaven lao tới cố gắng áp sát Saphire không cho Saphire cơ hội phát huy nhưng Buenaven vẫn xem nhẹ sự tàn nhẫn của Bỉ mông, Saphire vẫn chém móng vuốt về phía mình mà không hề để ý đến con dao găm đang đâm vào bụng mình.



Vù...



Buenaven đã sử dụng kĩ năng sức hút hi vọng có thể ngăn cản tấn công của đối phương nhưng móng vuốt của Saphire cũng chỉ dừng một chút rồi lại tiếp tục chém xuống.



Móng vuốt của Saphire kẹp cứng Buenaven nhấc lên: "Tật xấu của sát thủ chính là thích chiếm những ưu thế vặt vãnh mà không hiểu rằng vì nhỏ sẽ mất lớn, cái gì mà trí cáo, chỉ là một thằng ngu thôi!"



Tay trái kẹp chặt Buenaven, tay phải nắm thành nắm đấm như thiết chùy đấm vào người Buenaven, một quyền nối tiếp một quyền, Buenaven không thể nào giãy ra được.



Mười mấy quyền đánh tới, Buenaven đã thương tích đầy người, không còn sức mạnh phản kháng. Saphire cười ác độc, hắn vốn đang muốn đánh cho đối phương không còn sức nhận thua, móng vuốt lại vung ra, lần này không phải nắm đấm nữa.



Móng vuốt mang theo tiếng xe gió mãnh liệt chém về phía Buenaven, đây mới là sát chiêu, cho dù không giết chết hắn cũng phải làm cho hắn tàn phế mới giải được mối hận trong lòng.



Sắc mặt Trâu Lượng và Murphy ngưng trọng nhưng lúc này ai cũng không giúp được, đây là điều mỗi một chiến sĩ đều phải đối mặt.



Chỉ còn hơi thở thoi thóp nhưng khóe miệng Buenaven lại lộ ra một nụ cười nhạo, không biết là cười nhạo chính mình hay là cười nhạo đối thủ. Hắn tự cho rằng thông minh, nhưng trong điều kiện không thể tránh né và cũng không có lợi cho sát thủ như bây giờ thì hắn lại tỏ ra vô cùng yếu ớt, một sát thủ thực sự không thể bị hạn chế bởi môi trường.




"Saphire thắng, trận đấu kết thúc!"



Neberro trừng mắt nhìn Saphire nói lạnh nhạt, Saphire cũng tỉnh táo lại từ cơn giận, hắn không dám đối mặt với Neberro.



Qua một chiêu vừa rồi Saphire đã rõ ràng đối với Neberro là không thể chống cự. Huống hồ đối phương cũng giúp hắn, nếu hắn thật sự giết chết Buenaven đã không thể phản kháng trước mắt bao người thì cũng đồng nghĩa với việc công khai chống đối Giáo hoàng. Cho dù gia tộc bảo vệ hắn thì hắn và gia tộc cũng sẽ gặp phải không ít chuyện phiền phức.



Hai kỵ sĩ đi vào nhấc Buenaven ra, Saphire đứng giữa sân đấu gào thét vung tay hưởng thụ cảm giác vui sướng khi thắng lợi. Đáng tiếc rất ít người đáp lại hắn.



"Thằng ngu này thật sự không có mắt. Nó còn tưởng rằng mình thể hiện rất tốt", Gregg không biết nói gì, vẫn nghe nói Bỉ mông ngu ngốc nhưng đôi khi còn ngu ngốc hơn mình tưởng. Đã liên tiếp mất mặt rồi mà lúc này không mau lui xuống lại còn ở đó mà biểu diễn. Năng lực tự lành của Bỉ mông quả thật quá mạnh, sức phòng ngự trên đầu cũng rất đáng sợ, chỉ một lát sau đã cầm máu, hơn nữa nhìn dáng vẻ Saphire thì hình như hắn thật sự không có việc gì.



Buenaven đang được chữa trị, cú húc đầu cuối cùng của Saphire cũng rất tàn nhẫn, mặc dù có áo giáp nhưng cũng không có cách phòng ngự được sức chấn động. Lục phủ ngũ tạng chắc chắn đã bị chấn thương.



Lộ Dao vội vàng chạy tới, các nhân viên y tế khác lập tức tránh ra, trên mặt tràn ngập vẻ tôn kính và sùng bái.



Lộ Dao đã tương đối có danh tiếng tại đế đô, ngoại hình xinh đẹp, tính tình hòa nhã lại có chiến ca chữa trị thần kỳ.



Chiến ca chữa trị vang lên, chữa trị chậm rãi bao phủ cả người Buenaven. Những vết thương nặng trên người Buenaven bắt đầu khép lại trước mắt mọi người, chẳng bao lâu sau hắn đã mở mắt, nhìn thấy Lộ Dao trên mặt Buenaven lộ ra vẻ tươi cười.



"Yên tĩnh dường thương, nhiều nhất một tuần bạn sẽ có thể khôi phục như lúc ban đầu. Đánh hay lắm!" Lộ Dao nói, đi theo Arthur một thời gian nàng cũng đã biết cách động viên mọi người.



"Đây là khen tớ hay là trêu chọc tớ vậy?"



"Đối thủ lớn nhất là chính mình, tớ nghĩ trong trận này bạn đã cố gắng hết sức, như vậy là đủ rồi", Lộ Dao dịu dàng cười nói.



"Sặc, lời này sao giống hệt như giọng điệu của tên Arthur kia thế?"



"Hì hì, chính là tế ti Arthur nói mà", Lộ Dao chớp chớp mắt.



Buenaven nằm xuống nhìn không trung không nói gì. Thì ra mỗi lần chiến thắng chính mình lại vui vẻ như vậy. Rốt cục hắn đã chiến thắng được gã Buenaven "thông minh" kia...