Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 454 : Dọn sạch chướng ngại
Ngày đăng: 11:58 18/04/20
Đoàng...
Vuốt của Faure đã đâm vào óc Mamba rồi, sức mạnh của hổ điên thật dã man.
Giết cấp bạc trắng một cách tàn bạo đúng là một việc rất có khoái cảm.
Thành phố yên lặng, rất nhiều người còn không biết người kia là ai.
Ernest cầm ra quyết định của nguyên lão hội, "Nghị quyết cao nhất của nguyên lão hội, Arthur Hebrew tiếp quản chức thành chủ thành Doran, quản lý giáo quyền, chính quyền, binh quyền, trực tiếp thuộc quyền quản lí của nguyên lão hội!".
Thành Doran sắp thay đổi rồi
Trâu Lượng đi tới trung ương, "Mấy tháng trước, ta ở đây cùng mọi người giữ được thành Doran, giữ được ngôi nhà của mình, bây giờ ta đã trở về, ta sẽ cho mọi người một thàn Doran mới, một ngôi nhà thực sự!".
Arthur?
Là tế ti Arthur, thật là tế ti Arthur!
Cái gì???
Tế ti Arthur trở về rồi? Thần thú mở mắt, tế ti Arthur trở về rồi!
Tế ti Arthur nào?
Chỉ có một tế ti Arthur, chính là tế ti đã cứu mạng tất cả mọi người trong thành Doran.
Trong nháy mắt thành Doran nhiệt huyết sôi trào, tin tức tế ti Arthur trở về tiếp quản thành phố gây sức chấn động rất lớn, mọi người đều đổ cả ra đường, thành phố trầm lắng tĩnh mịch tạm thời sống lại rồi.
Tất cả mọi người đều hoan hô vang trời, thật ra cho dù Arthur không cầm giấy bổ nhiệm trở về, mọi người ở đây cũng chỉ nghe theo một người, chính là tế ti Arthur!
Arthur đi giữa đám đông người dân ủng hộ chớp mắt đã đến tòa thị chính rồi, hiện tại tòa thị chính đã được tu sửa lại rất có dáng vẻ.
"Các ngươi là ai? Đám điêu dân kia, muốn làm gì hả?".
Một tên gác cửa vọt ra, hùng hổ nói.
Faure chẳng thèm nhảm nhí nữa, mặc dù hắn cũng rất lắm chuyện và cũng thích kiểu giả bộ thường dân này, nhưng đối thủ quá tầm thường làm hắn cảm thấy một chút cảm giác khiêu khích cũng không có nên trực tiếp chộp lấy gã ném thẳng ra ngoài.
Trước cửa tòa thị chính chật ních thú tộc, lúc bọn họ biết Arthur vừa mới đến đã trực tiếp tiêu diệt binh đoàn lính đánh thuê Luyện Xà gần đây rất ngang ngược, thì không khỏi cảm thấy trong lòng vô cùng sảng khoái.
Đây đúng là phong cách của tế ti Arthur.
Đừng nói chỉ là một binh đoàn lính đánh thuê bình thường, ngay cả đại quân trăm ngàn man tộc trong mắt tế ti Arthur còn chưa tính là cái gì.
Hắn chính là anh hùng thật sự!
Trâu Lượng vừa trở về, liền trực tiếp tiếp quản tòa thị chính, những kẻ vô tích sự nhàn rỗi trực tiếp bị hắn ném ra ngoài.
MC: Anh có thể chia sẻ với các bạn đọc không?
TL: Ok, tôi lo cho Emma quá, không biết bao giờ cô ấy mới thực sự tỉnh lại được.
MC: Thời gian có thể giải quyết mọi vấn đề mà, không sao đâu anh. Anh cho hỏi qua ải chém tướng là gì mà sao thôi lại thấy quen quen nhỉ?
TL: Quan Vân Trường, qua năm ải chém sáu tướng về với thằng tai to.
MC: À, tôi nhớ rồi. Có vẻ uy tín của anh tại Doran rất tốt nhỉ.
TL: Cuộc đời là một tấm gương, ta đối xử với mọi người ra sao thì mọi người cũng đối xử với ta như vậy thôi. Có ai lo cho dân chúng ở đây đâu, trừ tôi.
MC: Sao Emma đang ngủ cũng có thể đông chết đám người đến bắt cóc vậy anh?
TL: Cái này gọi là phản ứng tự vệ. Như kiểu khi có thứ gì sắp bay vào mắt anh thì mắt anh sẽ tự nhắm lại bất kể anh có muốn hay không.
MC: Ba gia tộc lần này thiệt hại nặng quá. Hình như anh hơi tàn nhẫn thì phải.
TL: Nhân đạo với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình.
MC: Nghĩa là anh sẽ đuổi tận giết tuyệt?
TL: Không, phải nói là nhổ cỏ nhổ tận gốc mới đúng.
MC: Anh có thích thành Doran không?
TL: Không.
MC: Vậy tại sao anh lại đến đây?
TL: Núi cao hoàng đế xa. Ở đây tôi có thể làm bất cứ thứ gì tôi muốn. Hơn nữa tôi cũng đã có nhiều kỉ niệm gắn bó với nơi này. Nhất là Emma…
MC: Tuyết nữ…
TL: Ờ, Emma là tuyết nữ, tuyết nữ là Emma. Hai linh hồn trong một thân xác.
MC: Làm thế nào để đuổi tuyết nữ khỏi người Emma?
TL: Nếu biết thì tôi đã làm rồi.
MC: Thôi quay về vấn đề được các độc giả quan tâm nhất. Mai ngày tết nhi đồng, chương trình bom như thế nào anh?
TL: Cũng định bom một ít chào mừng bọn trẻ nhưng phải xem lại hàng họ đã. Mọi người chờ tí nhé.
MC: Vâng, cảm ơn anh. Hẹn gặp lại anh sau chương cuối cùng ngày mai.