Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo Sĩ

Chương 5 :

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


18



Ban đêm, đại đạo sĩ tâm sự nặng nề mà trở về phòng.



Tiểu sư đệ luôn nhu thuận hiểu chuyện cư nhiên lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, cũng đều do sư huynh cả ngày không quản tốt, vừa tưới nước cho lan quân tử vừa thở phì phò lẩm bẩm: Thực sự tức chết ta! Thật vô lý!



Lan quân tử: Σ( ° △ °|||)?



Đại đạo sĩ lầm bầm một lát rồi giật mình, sờ sờ lá lan quân tử, lại tiếp tục lẩm bẩm: Thế nào còn không nở hoa a?



Lan quân tử: (°д°)!



Đại đạo sĩ sau khi tưới xong thì đi ngủ, lan quân tử tự cho là bị răn dạy liền lo lắng bắt đầu nở hoa, nỗ lực lớn lên thành những cánh hoa màu đỏ cam rực rỡ như ánh nắng chiều, nhị hoa là màu vàng nhạt, trong đêm tối yêu khí tạo thành ánh sáng nhu hòa bao phủ xung quanh cây, tia sáng này theo yêu khí biến hóa càng ngày càng mạnh, cho đến khi căn phòng trở lại yên lặng, thì chậu hoa đã không thấy đâu, thay vào đó là một thiếu niên xinh đẹp thân hình mảnh mai, người trần truồng đứng ở bên giường, một đầu tóc dài màu đỏ cam bay bay, giống như ngọn lửa lay động



Đại đạo sĩ đang ngủ bất an trở mình, lan quân tử vừa hóa thành thiếu niên nhìn nhìn đạo sĩ một chút, trên mặt hiện ra nét tươi cười nghịch ngợm, lập tức xốc lên ổ chăn chui vào



Đại đạo sĩ bị thức tỉnh,, vừa mở mắt liền thấy một thiếu niên xinh đẹp quang lõa nằm bên cạnh, đại đạo sĩ lấy làm kinh hãi. co tay một cái không biết chạm vào nơi nào của đối phương là một mảnh trơn mềm non mịn, đại đạo sĩ mặt đỏ lên, cố trấn định lại rồi quát hỏi: Ngươi là ai!



Lan quân tử chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt mong đợi giang hai cánh tay nhìn hắn, thật giống như là muốn ôm một cái: (*°ω°*)



Đại đạo sĩ lúc này mới ý thức được tóc hồng thiếu niên trước mắt đây là một yêu quái, không biết sao điều đầu tiên hắn nhớ tới là chậu hoa tiểu sư đệ đưa tới, quay đầu lại nhìn quả nhiên trống không, đại đạo sĩ chất vấn: Ngươi là lan quân tử hóa thành yêu quái?



Lan quân tử vui vẻ ra sức gật đầu: ヾ(*>▽<*)ノシ



Đại đạo sĩ trầm mặt xuống, nhặt lên bội kiếm bên gối, rút kiếm ra khỏi vỏ nhắm thẳng vào thiếu niên



Lan quân tử sợ đến mức thân thể run lên, nụ cười trên mặt cứng lại: (°ω°`)



Mũi kiếm dính sát vào trước ngực thiếu niên, rõ ràng chỉ cần nhích lên một chút là có thể lấy đi mệnh của tiểu yêu quái, nhưng đại đạo sĩ chần chờ trong chốc lát, có thể do vẻ mặt cố nén nước mắt của thiếu niên thoạt nhìn thực vô hại, đại đạo sĩ phát hiện mình có điểm không hạ thủ được



Lan quân tử khiếp sợ mà khổ sở nhìn hắn: (つД`)




Đại đạo sĩ không nhịn được nữa, xoay người một cái đem lan quân tử đè ở dưới thân



20



Vì vậy qua ngày thứ hai đương lúc tiểu đạo sĩ thu hết mười hần dũng khí đi tìm sư huynh cầu tình thì, đại đạo sĩ đang ở trong sân cắt tóc cho lan quân tử, giọng nói ôn nhu như có thể nặn ra mật: Chớ lộn xộn, cẩn thận kéo đụng trúng ngươi



Lan quân tử: (づ ̄3 ̄)づ╭~



Đại đạo sĩ: Được được được, trước tiên hôn một cái



Tiểu đạo sĩ hoài nghi có đúng hay không là mình bị mù rồi



Ngày hôm qua nghiêm nghiêm chính chính mà tỏ vẻ yêu quái là thứ không có điểm gì tốt, ngày hôm nay lại tự mình mà đến hôn hôn a



Đại đạo sĩ nhất thời ngẩng đầu nhìn thấy tiểu đạo sĩ ánh mắt phức tạp mà đứng ở trước cửa, mặt nhất thời ngượng đến đỏ bừng: Khụ, sư đệ



Tiểu sư đệ: Sư huynh,huynh cái này là…



Đại đạo sĩ khoát khoát tay: Chúng ta coi như tương trợ lẫn nhau đừng để phát hiện có được không?



Tiểu sư đệ: Kia nếu như lão sư phụ phát hiện….



Đại đạo sĩ vỗ bịch bịch lên ngực: Ta sẽ chịu trách nhiệm, đệ đừng nói lung tung là được



Tiểu đạo sĩ ồ một tiếng, mơ mơ màng màng mà đi về



Thế giới này thật Kỳ lạ



…………