Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công
Chương 364 : Kéo theo đệm lưng
Ngày đăng: 23:39 19/04/20
“Huống chi vẻ mặt của nữ nhân Vân Ái Liễu kia là chột dạ, ai
cũng nhìn ra sự bất thường của ả. Các ngươi không tìm ả mà lại tìm đến
ta, đây là lí do gì vậy?”
Lâm Quỳnh Hoa tự nhận nhũ mẫu ra tay sạch sẽ, hoàn toàn không dấu
vết, cho nên lúc này không hề sợ Bùi Vũ Khâm tìm được nhược điểm, nhưng
sắc mặt nhũ mẫu lại vô cùng khó coi.
Đồng thời, Vân Ái Liễu bị nàng lôi vào thì sắc mặt cũng lập tức từ tái nhợt mà chuyển sang đỏ bừng vì giận dữ.
“Lâm Quỳnh Hoa, ngươi đừng ngậm máu phun người. Hôm đó ta
thấy ánh mắt độc ác của ngươi nên mới kéo Huyền nhi theo đi cùng, đề
phòng bị ngươi ám toán. Quả nhiên hôm nay ngươi thật sự đẩy tội danh đó
lên đầu ta. Ngày đó ta và Huyền nhi luôn ở cùng nhau, rất nhiều người có thể làm chứng. Chúng ta căn bản còn chưa từng bước đến gần sương phòng
của phu nhân và lão gia nữa là.”
Vân Ái Liễu tức giận vô cùng, cố gắng giải thích đến nỗi mặt mũi đỏ bừng.
“Buồn cười! Chẳng lẽ ta và Ngu nhi có đến gần sương phòng lão gia hay sao? Ta cũng có rất nhiều người có thể chứng minh rằng ta chưa
từng đặt chân đến sương phòng nửa bước!”
Lâm Quỳnh Hoa cũng không chút chật vật bộp lại một câu.
Tần Hồng Diệp vừa rồi còn vì chuyện Bùi Vũ Khâm muốn bọn họ dọn đến
viện phía Tây ở mà cố gắng chống chế, lúc này thấy Bùi Vũ Khâm và con
mình đã đến đây, hơn nữa còn có một nam nhân nàng chưa gặp bao giờ. Ánh
mắt rõ ràng như cùng chung mối thù nhìn Lâm Quỳnh Hoa của ba người khiến nàng biết, không phải ai trong bọn họ cũng vô tội mà thật sự có kẻ là
hung thủ. Có điều không ngờ hung thủ lại là Lâm Quỳnh Hoa vẫn luôn thản
nhiên, nhìn có vẻ quang minh chính đại hơn bất cứ người nào. Đúng là tâm địa rắn rết!
Vì vậy, Tần Hồng Diệp tất nhiên cũng sẽ không ra mặt lung tung để bị
Nhũ mẫu thấy vậy lại càng đổ mồ hôi như tắm, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời.
Lâm Quỳnh Hoa biến sắc, Bùi Ngu thân là con nàng lúc này cũng không
thể đứng yên nhìn hành động chẳng khác nào ép buộc mẫu thân mình của
thúc thúc nữa, liền bước ra chắn trước mặt Lâm Quỳnh Hoa “Thúc
thúc, có phải có hiểu lầm gì hay không? Mẫu thân đó giờ tuy điêu ngoa
nhưng cũng không đến mức làm ra chuyện hại thẩm thẩm sẩy thai đâu. Xin
thúc thúc điều tra rõ ràng hơn.”
Lâm Quỳnh Hoa nãy giờ vẫn vờ ra vẻ điếc không sợ súng, lúc này nghe
Bùi Ngu vì cầu tình thay mình mà gọi tiện nhân Giang Mộ Yên kia là thẩm
thẩm thì lại nhịn không được mà rống lớn.
“Ngu nhi, tránh ra, ai là thẩm thẩm của con chứ? Đừng có gọi
bậy, lại càng không nên vì một tiện nhân không biết xẩu hổ mà đi cầu
người ta.
Bùi Vũ Khâm, nếu ngươi đã nhất quyết khẳng định chúng ta là
hung thủ, muốn chúng ta vào thùng để chứng minh sự trong sạch thì ta đây sẽ kéo Vân Ái Liễu, Tần Hồng Diệp vào chung luôn!”
Lâm Quỳnh Hoa nàng là loại người như vậy, chết cũng sẽ không chịu
thiệt. Cho dù hôm nay nhất định phải bị vạch trần, bại ở đây thì nàng
cũng muốn kéo theo vài cái đệm lưng.
Tần Hồng Diệp cùng Vân Ái Liễu nghe vậy lập tức biến sắc.
Tuy không rõ rốt cuộc Bùi Vũ Khâm để cái gì trong lư hương kia nhưng
bọn họ cũng biết nếu đã có thể khiến Giang Mộ Yên sẩy thai thì đó chắc
chắn sẽ không phải là thứ gì tốt.