Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công

Chương 393 : Không xin lỗi

Ngày đăng: 23:39 19/04/20


“Vậy là được rồi, ta đây liền yên tâm!” Bùi Vũ Khâm nghe vậy thì yên tâm nở nụ cười.



Thấy hắn cười nhưng Giang Mộ Yên vẫn không yên lòng.



“Vũ Khâm, chàng không được làm chuyện gì dại dột, cũng không

được tùy tiện quyết định. Nếu muốn làm chuyện lớn gì thì phải thương

lượng với ta trước. Chàng mà quyết định một mình, ta sẽ không tha thứ

đâu!”



Bùi Vũ Khâm nghe vậy thì lại bật cười.



“Yên nhi, nàng yên tâm, trong lòng ta mới có suy tính mà

thôi, chờ ta nghĩ rõ ràng rồi nhất định sẽ nói tỉ mỉ với nàng, cũng

trưng cầu ý kiến nàng xem thế nào. Dù sao chúng ta giờ đã là phu thê,

giữa phu thê là phải tin tưởng lẫn nhau. Ta cũng không định lén nàng đi

làm anh hùng hảo hán gì.



Ta không có suy nghĩ ‘chuyện mình làm thì tự mình tính’.

Huống chi trong lòng ta, Yên nhi chính là cố vấn, là phụ tá đắc lực của

ta. Nàng nói xem thiếu cố vấn và phụ tá đắc lực thì ta còn có thể quyết

định cái gì được nữa?”



Nghe hắn so sánh mình như vậy, Giang Mộ Yên rốt cục nhịn không được

cười ra tiếng. Vừa cười, những buồn bực lúc còn ở Phỉ Thúy lâu cũng theo đó mà tan biến. Bùi Vũ Khâm thấy nàng cười như vậy, trong lòng cũng yên tâm hơn không ít.



Ngay lúc đó, một tiếng ‘ọt ọt’ đột nhiên vang lên trong xe ngựa.



Giang Mộ Yên và Bùi Vũ Khâm đồng loạt chuyển mắt nhìn Thanh Thư. Thanh Thư vuốt bụng, xấu hổ đỏ mặt, sau đó mới cúi đầu nói “Lão gia, phu nhân!”



“Xem ra Thanh Thư đói bụng rồi!” Giang Mộ Yên mỉm cười khẳng định. Bùi Vũ Khâm cũng gật đầu, còn làm ra vẻ đứng đắn nói “Đúng vậy, nếu không bụng Thanh Thư cũng không réo lên!”



“Lão gia, phu nhân, hai người chọc hoài. Chẳng lẽ hai người

không đói sao? Dù gì buổi sáng Thanh Thư cũng có dùng qua điểm tâm,

nhưng lão gia và phu nhân thì khác, hai người giữa trưa mới rời giường,
Bùi Huyền ngẫm lại liền cảm thấy không đáng, trong lòng lại càng hận

Vương Minh Châu chết tiệt kia không thôi. Nếu không phải nàng đột nhiên

xuất hiện thì hắn sao có thể phạm sai lầm lớn như vậy chứ? Giờ nên làm

sao mới tốt đây?



Đi xin lỗi Giang Mộ Yên và Bùi Vũ Khâm?



Khoan nói làm như vậy có thể cứu vãn mấy phần hình tượng giả dối mà

trước giờ hắn khổ tâm xây dựng, bản thân hắn cũng không muốn làm. Dù sao trong lòng hắn đã sớm xem Giang Mộ Yên không vừa mắt rồi.



Những lời vừa rồi hắn đã muốn nói với nàng từ lâu. Hắn chính là không quen nhìn một nữ nhân như nàng giả vờ thanh cao bao nhiêu năm, vừa lên

được chỗ cao thì liền vênh mặt hất hàm sai khiến, muốn tất cả mọi người

phải nịnh bợ. Mặt ngoài nhìn đoan trang hiền thục nhưng độc kế sau lưng

thì chiêu nào cũng lợi hại vô cùng.



Nếu không thì trong thời gian ngắn, Bùi Dạ Tập đã không bị đuổi khỏi

Bùi gia, giờ không biết đang ở phương nào, Lí Tương Vân cũng đã chẳng bị kéo xuống ngựa, đấy đến viện của bọn họ làm một quản sự tầm thường.



Mà Lâm Quỳnh Hoa lại càng thảm. Bao nhiêu năm nay đều là nàng hung

hăng giáo huấn người ta, giờ kết quả lại bị điên điên khùng khùng, còn

kéo theo Bùi Ngu cùng bị đẩy đến nơi xa như Trác Châu.



Đủ chuyện xảy ra ngay trước mắt, muốn hắn tiếp tục tin Giang Mộ Yên vô tội, thuần lương là không thể nào.



Huống chi sau khi đã thấy qua năng lực xử lý sổ sách trác tuyệt của

nàng, lại thêm một số quy định mới nàng tự mình sửa sang lại, tin chắc

toàn bộ Bùi gia không còn ai xem nàng là kẻ dễ bắt nạt nữa.



Nữ nhân khôn khéo, lợi hại như vậy, nếu hắn đi xin lỗi thì lấy lòng

dạ hẹp hòi, có thù tất báo của nàng, sẽ tha thứ mà không đối phó hắn

sao?



Không thể nào!



Nếu đã vậy thì còn không bằng trực tiếp trở mặt. Bọn họ tuy bất mãn

với hắn nhưng hẳn cũng còn chưa phát hiện thân phận bí ẩn của hắn mới

đúng. Dù sao tên vô dụng Hướng Nhật kia đã rời khỏi Bùi gia, thân phận

của hắn cũng an toàn hơn rồi.



Tuy giết Giang Mộ Yên là hạ sách nhất nhưng nếu đến lúc cần thì cũng chỉ có thể lấy mạng nàng trước, đỡ phải tiếp tục vướng bận!



Trước mắt vẫn là lấy tĩnh chế động, nhìn xem tiếp theo Bùi Vũ Khâm và Giang Mộ Yên sẽ dùng cách gì chỉ trích, trừng phạt hắn đã, đến lúc đó

hắn mới quyết định nên phản kích như thế nào!