Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công
Chương 400 : Do you wanna build a snowman?
Ngày đăng: 23:39 19/04/20
Giang Mộ Yên thản nhiên trả lời, biểu tình cực bình thường. Thân thể
trước kia ngay cả một cơn gió hơi lớn cũng chịu không nổi, làm sao còn
có cơ hội được nhìn thấy tuyết? Cho nên đối với một loạt hoạt động mùa
đông khi có tuyết như trượt tuyết, đắp người tuyết trong TV, nàng chỉ có thể nhìn mà hâm mộ, sau đó tự tưởng tượng ra trong đầu chứ chưa bao giờ có cơ hội được trải nghiệm lấy một lần. Giờ có thể thấy tuyết nhiều như vậy, nàng cảm thấy kinh hỉ vô cùng.
Mà Bùi Vũ Khâm sau khi nghe lời Giang Mộ Yên nói thì ánh mắt nhịn
không được chợt lóe, trong lòng lại âm thầm thở dài. Yên nhi này thật sự là từ đầu đã khiến hắn đau lòng rồi a!
Vàng bạc quý giá, gia tài ngàn vạn, nàng một mực không cần, nhưng
chẳng qua chỉ là thấy một trận tuyết thôi mà nàng đã kinh hỉ, vui vẻ đến vậy. Hắn thật sự thiếu nàng nhiều lắm.
Cuối cùng Bùi Vũ Khâm cũng biết nên cho nàng cái gì, vĩnh viễn
cũng không phải nhà cao cửa rộng, ăn sung mặc sướng mà chính là phong
cảnh thiên nhiên cùng khoảng trời tự do.
Trong lòng hắn hiểu nhưng trước mắt cũng không phải lúc có thể bất
chấp tất cả mà mang nàng đi, cho nên Bùi Vũ Khâm chỉ có thể âm thầm hạ
quyết tâm, trên mặt vẫn mang nụ cười sủng nịch, cúi đầu hỏi “Yên nhi, nếu không thì hôm nay chúng ta tạm nghỉ không xem sổ sách một ngày, đi chơi đắp người tuyết được không?”
“Đắp người tuyết?”
Ánh mắt Giang Mộ Yên nhất thời lóe lên, còn sáng hơn mặt trời ngày đông, chiếu sáng vào lòng Bùi Vũ Khâm.
“Vũ Khâm, thật không? Chàng cùng ta chơi đắp người tuyết?”
Đề nghị này đúng là rất hấp dẫn đối với Giang Mộ Yên. Phải biết rằng
đối với những điều chưa trải nghiệm, nàng đều rất quan tâm. Mà chuyện
đắp người tuyết này trong một khoảng thời gian dài đã từng là nguyện
vọng khó khăn nhất trong số những chuyện Giang Mộ Yên không thể thực
hiện.
Mà Thanh Thư đứng bên cạnh tất nhiên cũng thấy được phu nhân bình
thường bình tĩnh vô cùng lại lộ ra vẻ sung sướng như cô gái hoài xuân
như vậy. Nghĩ trước giờ nàng vất vả đến cỡ nào, giờ chỉ muốn chơi đắp
người tuyết một lần thôi, bọn họ sao có thể phản đối ý nguyện trong lòng nàng cho được? Nhất thời hắn liền chủ động lên tiếng trả lời “Đắp người tuyết thật ra rất vui, chỉ là không biết lão gia cùng phu nhân
định chơi ở chỗ nào? Có cần gọi những người khác đến không?”
“Người khác?”
Giang Mộ Yên sửng sốt một lúc, sau đó liền nghĩ đến Bùi Huyền và Bùi
Phong mỗi ngày đều đến đại thư phòng học số học với Thanh Thư, nàng lập
tức trả lời “Nha, đúng rồi. Thanh Thư ngươi đi gọi Bùi Phong và
Bùi Huyền đến luôn đi. Nói với bọn họ rằng hôm nay tạm thời không
học. Khẩn trương học tập mấy bữa rồi, hôm nay coi như nghỉ một ngày đi,
để bọn họ cùng đến đây chơi đắp người tuyết. Mặt khác, Hồng Nguyệt,
ngươi bảo phòng bếp chuẩn bị mấy củ cà rốt với một ít táo đỏ, lát nữa sẽ dùng đến.”
“Aiz! Dạ phu nhân!” Hồng Nguyệt lên tiếng trả lời liền xoay người đi.
~
“Đắp người tuyết?”
Bùi Phong và Bùi Huyền đều trố mắt nghẹn họng, hoàn toàn không hiểu
những lời Giang Mộ Yên bảo Thanh Thư đến nhắn nên không kịp phản ứng.
Nhất là Bùi Huyền, mấy hôm nay hắn thật sự là có thể dùng mấy chữ
‘khát khao tri thức’ để hình dung, chỉ hận Thanh Thư không thể dạy nhanh hơn một chút, hận mình không thể học nhiều hơn một chút. Bây giờ mỗi
khắc đối với hắn đều trân quý, ý nghĩa vô cùng.
Hiện tại hắn còn ngại sáng sớm cuối giờ Mẹo (gần 7 giờ sáng) quá trễ, hận không thể khiến Thanh Thư bắt đầu giảng bài ngay từ đầu giờ Dần (3 giờ đêm).
Bây giờ hắn đã không dám khinh thường gã sai vặt là Thanh Thư nữa
rồi. Bởi vì có kiến thức số học mà Thanh Thư trong mắt hắn đã hoàn toàn
biến thành một nhân tài.
Tự nhiên giờ Thanh Thư lại đến nói với bọn họ là hôm nay không học,
chuyển sang đi chơi cái trò ngây thơ, nhàm chán lại lãng phí thời gian
là đắp người tuyết, sự không muốn trong lòng Bùi Huyền quả thật đã không thể hình dung bằng ngôn ngữ nữa rồi. Vì vậy mà hắn càng tức giận, không biết rốt cuộc Giang Mộ Yên này đang làm cái quỷ gì.