Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công
Chương 456 : Thư tống tiền
Ngày đăng: 23:40 19/04/20
Nhưng mà chỉ chốc lát sau, Giang Mộ Yên liền nhanh chóng phủ định giả thiết này, bởi vì dáng người của Hướng Nhật rõ ràng cao lớn hơn lên bắt cóc này không ít. Người này hẳn không thể là Hướng Nhật được.
Như vậy hắn là ai? Chẳng lẽ Phi Hoa Tu La không chỉ thu một đồ đệ?
Giang Mộ Yên thừa nhận mình đã hơi mơ hồ.
Hướng Nhật, Phi Hoa Tu La. Đồ đệ của Phi Hoa Tu La, Hướng Nhật, sau đó Hướng Nhật, thích khách.
Khoan đã, ai quy định thích khách ba lần đến phòng nàng kia nhất định phải là cùng một người?
Tuy Hướng Nhật từng thừa nhận hắn là thích khách đã từng theo dõi nàng và Vũ Khâm nhưng vậy cũng không có nghĩa là không có người khác.
Lúc trước người giới thiệu Hướng Nhật đến Lưu Vân tiểu trúc để nàng để mắt đến, nói là họ hàng xa của mình, không phải là Bùi Huyền sao?
Bùi Huyền, Hướng Nhật!
Nếu người này là Bùi Huyền thì trong đầu Giang Mộ Yên không khỏi bắt đầu vẽ nên dáng người của hắn, thật ra rất phù hợp. Nhưng mà Bùi Huyền không phải chỉ là một thư sinh yếu đuối thôi sao? Hắn sao có thể có võ công?
Giang Mộ Yên vừa suy nghĩ, đồng thời cũng đã chuyển chín phần hiềm nghi lên người Bùi Huyền.
Bùi Vũ Khâm gần như lập tức nhận lấy, chỉ thấy trên đó viết có mấy chữ đơn giản: Tôn phu nhân giờ đang làm khách trong nhà bỉ nhân. Nghe nói phu thê ngài vẫn luôn kiêm điệp tình thân, bỉ nhân chỉ muốn cầu tài, không thương đến mạng người. Chắp tay đưa Bùi gia ra, bỉ nhân cam đoan mẫu tử tôn phu nhân sẽ được an toàn!
Bùi Vũ Khâm thấy được tờ giấy này thì sắc mặt liền vui mừng: “Được, cuối cùng cũng có tin tức của Yên nhi. Không phải là muốn Bùi gia thôi sao? Cho hắn là được. Chỉ cần hắn thả Yên nhi, điều kiện gì cũng chấp nhận.”
“Thúc thúc, khoan đã, có khi nào đây là âm mưu hay không? Dù sao Mộ Yên đã mất tích lâu như vậy rồi, nếu bọn bắt cóc chỉ vì muốn tiền thì không lý nào phải đợi nhiều ngày như vậy mới viết thư đòi tiền chuộc. Con hoài nghi trong này có gì đó!”
Bùi Phong tuy cũng mừng khi có tin tức Giang Mộ Yên nhưng hắn lại không hoàn toàn vui vẻ như Bùi Vũ Khâm.
“Đúng vậy, lão gia, phải cân nhắc cho kỹ rồi mới quyết định a!”
Bùi Vũ Khâm lại phất phất tay: “Các ngươi đừng khuyên ta. Huyền nhi, con đề bút viết một phong thơ nói ta đồng ý, chỉ cần có thể trả Yên nhi lại cho ta thì toàn bộ Bùi gia này đều cho hắn, viết xong đặt ngay cửa như lúc nhận.”
“Thúc thúc…”
“Các ngươi đừng khuyên ta, ta đã chờ không nổi nữa rồi. Ta nhất định phải thấy được Yên nhi trong thời gian ngắn nhất!”
“Không phải, thúc thúc. Bây giờ nguy cơ rình rập các cửa hàng Bùi gia vẫn đang còn đó, người lại chia lợi nhuận từ việc kinh doanh ngầm cho tụi con hết rồi, bây giờ Bùi gia này gần như chỉ còn cái xác không, sợ là nếu để bọn bắt cóc biết thì chúng sẽ không đồng ý!”