Huyền Cực Online

Chương 10 :

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Sáng sớm hôm sau thức dậy, Duy Tâm vừa mở ra máy tính định chơi trò chơi, mới nhớ tới hôm nay là ngày trò chơi nâng cấp, không khỏi có chút phiền muộn, không biết theo bắt đầu từ khi nào, Huyền Cực đã muốn biến thành hoạt động quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của hắn.



Bất quá phiền muộn thì phiền muộn, loại cảm giác này cũng không duy trì bao lâu, Duy Tâm đột nhiên nhớ tới chính mình đã gần như “Không làm việc đàng hoàng” khá lâu rồi, không khỏi có chút xấu hổ, lập tức đem cảm giác phiền muộn quăng sang thế giới khác, vội vàng mở EMAIL ra kiểm tra xem có công việc gì không.



Bởi vì duy tâm có thói quen vài ngày mới check mail một lần nên khách hàng của hắn đều quen thuộc với thói quen này của hắn. Nếu bọn họ gửi EMAIL các tài liệu cần phiên dịch cho hắn, trong vòng 3 ngày mà hắn không trả lời tức là hắn không nhận công việc đó. Dù sao Duy Tâm thường vài ngày kiểm tra EMAIL một lần, nếu bởi vì chính mình lười biếng mà chậm trễ công việc của người khác thì không tốt.



Bất quá bởi vì năng lực làm việc của Duy Tâm rất mạnh, hơn nữa thái độ cũng rất tốt nên cho dù lười như vậy thì cũng nhận được rất nhiều công việc, tối thiểu cũng không lo ăn uống.



Nhìn hộp mail sắp nổ tung, Duy Tâm vội vàng giữ lại các công việc trong ba ngày này, những mail trước đó đều xoá bỏ. Nhìn lại hơn mười công việc còn lại, co giãn gân cốt một chút rồi cố gắng làm việc.



Đang lúc Duy Tâm đang bận đến khí thế ngút trời thì điện thoại vang lên.



“Alô, ta là Hứa Duy Tâm, xin hỏi ai đang ở đầu dây?”



Vừa áp ống nghe vào vai, vừa duy trì gõ chữ liên tục.



“Xin chào, Duy Tâm, là Lan tỷ đây.”



Đầu kia điện thoại là một giọng nữ thành thục truyền tới.



“A, là Lan tỷ a, tìm em có chuyện gì?”



Ngừng tay, Duy Tâm cẩn thận nhận điện thoại, Lan tỷ là khách hàng quen của hắn, cũng là một trong số ít người biết số điện thoại của hắn, bình thường Duy Tâm đều dùng EMAIL cùng khách hàng liên hệ.



“Em hôm nay có rảnh không? Bên chị có công tác muốn mời em hỗ trợ, tiền lương thời vụ là 800 đồng.” (800 tệ tương đương 2.800.000VNĐ)




“Cám ơn trợ giúp của cậu.”    Hội nghị mới vừa chấm dứt, Lâm Tử Hàn tự mình hướng Duy Tâm nói lời cảm ơn.



“Không có chi, Lâm tổng tài quá khen.”



Chống lại hai tròng mắt đen thâm thúy của Lâm Tử Hàn, Duy Tâm không khỏi có chút ngây người, ánh mắt của hắn rất được, nữ nhân nào nhìn thấy cũng sẽ đều trầm mê trong đó, bất quá còn một nguyên nhân khác khiến Duy Tâm sửng sốt là hắn cảm thấy ánh mắt này rất quen thuộc, dường như đã gặp ở nơi nào đó.



“Hy vọng lần sau còn có thể tiếp tục hợp tác.”   Lâm Tử hàn nhếch nhếch khóe miệng.



“Không thành vấn đề.”   Được tổng tài công ty lớn thế này đích thân mời mình, làm cho Duy Tâm có điểm thụ sủng nhược kinh.



“Xin hỏi cậu......”   Lâm Tử Hàn vừa định mở miệng hỏi thì bị người cắt ngang.



“Tổng tài, còn có chút sự tình cần ngài đi xử lý.”



“Ta đã biết.”  Lên tiếng, Lâm Tử Hàn hướng Duy Tâm gật đầu.  “Vậy lần sau gặp.”



“Tái kiến.”   Nhìn thân ảnh Lâm Tử Hàn đi, Duy Tâm nhíu mày, cố gắng tự hỏi rốt cuộc đã gặp nhau ở nơi nào.



“Duy tâm, cùng chị đi lĩnh tiền đi.”   Lan tỷ kêu to.



“Nga, đến ngay đây.”    Lên tiếng, Duy Tâm xoay người không tiếp tục nghĩ vấn đề này.



Có lẽ là thấy hắn ở trên báo a.