Huyền Cực Online

Chương 19 :

Ngày đăng: 20:42 19/04/20


Trải qua một trận thảo luận, chúng ta cuối cùng quyết định cho Kiếp Phù Du, Yêu Yêu thuộc tính đánh tầm xa tiến hành công tác “quấy rầy” con gấu, đám người Tử Hàn thì ở gần công kích, chuyển hết lực chú ý của Bạo Vĩ Hùng về phía bọn họ, còn Vũ Tiễn thì đưa Duy Tâm đến trên người con gấu.



Vỗ vỗ đầu Tiểu Cửu (con hồ ly), Duy Tâm cười nói với chúng:



“Được rồi, lần này không tới phiên các ngươi lên sân khấu, hảo hảo nghỉ ngơi đi, chờ xem bản lãnh chủ nhân của ta nha.”



“Chủ nhân, ngươi phải cẩn thận a.”



Tiểu Cầu (con rồng á) lo lắng dặn dò.



Giơ lên ký hiệu thắng lợi (chữ V), Duy Tâm tự tin cùng các bạn thân mến chạy khỏi khu an toàn, đám Bạo Vĩ Hùng vẫn chờ tại rìa khu an toàn, vừa thấy cả bọn thì lập tức phát động công kích, nhưng dưới sự phối hợp ăn ý của mọi người, các đợt công kích dễ dàng bị hoá giải.



“Duy Tâm phải chú ý an toàn, tốc độ nhất định phải mau.”



Quạt Hương Bồ dặn dò một câu tuỳ ý chúng ta tự hành động.



“Bảo vệ tốt hắn.”



Mặc dù không muốn, nhưng Tử Hàn vẫn là kính nhờ Vũ Tiễn.



“Đương nhiên.”



Ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào tổn thương tới hắn, âm thầm ở quyết tâm trong lòng, Vũ Tiễn mang Duy Tâm cẩn thận tiếp cận Bạo Vĩ Hùng, nhưng con gấu trước mặt đang cuồng nộ, tiếp cận nó thật không dễ dàng, một bên phải cẩn thận né tránh nó múa may song chưởng, một bên phải cẩn thận không để nó phát giác, không bao nhiêu thời gian trên trán Vũ Tiễn lấm tấm mồ hôi.



“Cố lên.”



Ngẩng đầu nhìn Vũ Tiễn, trong ánh mắt Duy Tâm là hoàn toàn tín nhiệm, gật đầu, ánh mắt Vũ Tiễn càng kiên định.



Thừa dịp này Duy Tâm cũng trang bị vũ khí vào (sắp các vật phẩm vào các khe như khe vũ khí, khe áo giáp, khe trang sức…), ngoài ý muốn phát hiện  vũ khí a Kiếm đưa hắn lại có thể dùng, nhưng hiện tại Duy Tâm không có thời gian suy nghĩ nhiều, tối trọng yếu bây giờ chính là chém con gấu này.



Thật vất vả, Vũ Tiễn rốt cục tiếp cận Bạo Vĩ Hùng, Duy Tâm mau chóng từ trong lòng ngực hắn nhảy xuống trước ngực  Bạo Vĩ Hùng, chậm rãi leo về hướng trái tim nó.



Dùng miệng cắn chủy thủ, tay chân nhẹ nhàng bò lên, Duy Tâm trong lòng không một chút sợ hãi, ngược lại bình tĩnh một cách khủng bố.



Đứng ở dưới nhìn, mọi người kinh hồn táng đảm, sợ hắn phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Thật vất vả leo tới vị trí trái tim, nhưng không ngờ bị Bạo Vĩ Hùng phát hiện, một chưởng đánhh về phía Duy Tâm, Yêu Yêu sợ hãi bưng kín mắt, Tử Hàn cùng Vũ Tiễn đã kích động đến muốn vọt lên.



Ói ra một miệng đầy huyết, Duy Tâm cười khổ nhìn huyết của mình chỉ còn lại không đến 1% (mém chết ah, ta đau tim), lại như cũ ngoan cố đích nắm chặt lông trước ngực con gấu, không ngã xuống, buông một bàn tay ra, Duy Tâm hung hăng đem chủy thủ đâm vào tim nó, máu tươi mạnh mẽ theo miệng vết thương phun ra, cùng với tiếng gầm rú thất thanh, Bạo Vĩ Hùng rốt cục ngã rập xuống chết.
“Kiếm.”



Duy Tâm tuỳ tiện nói một chữ, ‘Cắt Huyết’ liền chậm rãi thay đổi, biến thành một thanh trường kiếm màu đen.



Nhìn Kiếp Phù Du, Duy Tâm trả lời:



“Là vậy đó.”



Trầm mặc, trầm mặc......



A Kiếm bắt đầu bùng nổ,



“Vì cái gì a, vì cái gì ngươi vận khí lại tốt như vậy! cái thứ vũ khí tệ hại chết dí trong tay ta, đến tay ngươi thế nhưng biến thành cực phẩm! Thiên lý bất công a!”



Hơi sợ mà trốn phía sau Tử Hàn, căn cứ vào mấy ngày nay quan sát, Duy Tâm phát hiện a Kiếm tựa hồ rất sợ Tử Hàn, cho nên hắn thực sáng suốt mà lựa chọn người bảo vệ, quả nhiên a Kiếm thấy Duy Tâm trốn phía sau Tử Hàn thì không có làm ra hành động giết người, mà là dùng ánh mắt thật phẫn hận mà liếc hắn.



“Suất, Tiêu Dao Giày tự chúng ta chia.”



Quay đầu, a Kiếm nhắm mắt làm ngơ.



“Hảo.”



Gật đầu, ‘Chỉ một chữ – Suất’ cũng thực sáng suốt mà nói, quyết định tốt hơn là đừng trêu ghẹo a Kiếm tong lúc này.



“Hắn thực ghét ngươi sao?”



Tử Hàn khó hiểu hỏi han.



Từ sau lưng Tử Hàn đi ra, Duy Tâm đấm đấm thắt lưng, đứng thẳng dậy (giờ mới dám đứng thẳng:D), lắc đầu nói:



“Không phải đâu, tính tình a Kiếm chính là vậy a, không có việc gì đâu, chỉ là giỡn thôi, bất quá trêu ghẹo hắn thật sự là chơi vui lắm.”



Nói xong, Duy Tâm nghịch ngợm thè lưỡi.



Tử Hàn chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, cưng chiều chìm đắm nhìn Duy Tâm.