Huyết Dạ Dị Văn Lục

Chương 23 : Toàn diệt nhóm trưởng lão

Ngày đăng: 23:02 19/04/20


Trong không gian tối tăm, trên cây cột đá cao vút, có một chiếc ghế ba chân, Triển Dực đang bị dây xích nặng nề trói chặt.



Eide bước nhanh tới, đẩy cửa phòng chất vấn ra, ngẩng đầu nhìn, xung quanh cây cột đá có rất nhiều trưởng lão đang ngồi, ở đây có khoảng 100 người, xem ra đã kinh động toàn bộ nhóm trưởng lão.



Eide cau mày, có chút không hiểu liếc mắt nhìn Lân, đến gần hắn hỏi, “Tại sao có nhiều trưởng lão tới quá vậy?”



Lân chỉ nhàn nhạt lắc đầu, “Tôi chỉ phụ trách bắt người.”



Eide nhìn xung quanh, không thấy Elena đâu, lại hỏi Lân, “Elena chưa tới sao?”



Lân trầm mặc, thuật lại lời Elena, “Cô ấy nói, đi gặp bảo bối Dực Dực phải ăn mặc đẹp một chút.”



Eide nhìn trời, không nói được lời nào.



Thanh âm kim loại thanh thúy vang lên, Eide ngẩng đầu, thấy Triển Dực đã tỉnh.



Triển Dực mở mắt, cảm thấy ngủ rất ngon, giật giật cánh tay, có cảm giác mình bị cái gì đó trói chặt, ngẩng đầu nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đang ở trên cột đá cao ngất, đường kính chừng 1m, ba chân ghế cũng không trụ vững, bên dưới là vực sâu vạn trượng, còn có ánh sáng của lửa nhấp nháy.



Triển Dực nhìn hai tay cùng hai chân mình bị dây xích trói chặt, ngược lại cảm thấy buồn cười… hắn rất hăng hái đi tham quan thánh địa tra tấn trong truyền thuyết của huyết tộc, phòng chất vấn.



Đỉnh đầu là núi đá, bên dưới là con trăn Anaconda được huyết tộc dùng máu nuôi hơn trăm năm, hình thể khổng lồ, Triển Dực có thể ngồi thăng bằng trên ghế, đều là nhờ dây xích trói lại, một khi có gì sai lệch, đoán chừng hắn sẽ ngã xuống dưới, làm mồi cho trăn.



Ở đây, các trưởng lão sẽ đặt câu hỏi với hắn, hỏi cái gì hắn phải đáp cái đó, nếu không chỉ có con đường chết.



Triển Dực thưởng thức phong cảnh trong phòng chất vấn, sau đó bắt đầu quan sát các vị trưởng lão.



Nói là trưởng lão, căn bản họ cũng vô cùng thần bí, đều là những thành viên của Dracula trên 400 năm. Huyết tộc là một thế giới có tôn ti trật tự, ở đây, chỉ có huyết thống, không có tài năng, chỉ có năm tháng, không có cố gắng, có người khi sinh ra đã là quý tộc, mặc kệ họ có ngu dốt tới đâu, họ vẫn có quyền lực. Có vài người có thiên phú cũng nỗ lực vô cùng, nhưng lại bị đè ép xuống dưới chót không tài nào ngóc đầu lên được, có thể nói đây là một thế giới đã chết, không có lực hấp dẫn.



Triển Dực nhìn một vòng, rốt cuộc cũng không nhìn thấy gì, các trưởng lão đều dùng mặt nạ, căn bản không thấy được gì.



“Im lặng!”



Một trưởng lão ngồi chính giữa lên tiếng, tướng mạo già nua trông không giống huyết tộc.



“Những người không thuộc nhóm trưởng lão, xin mời đi ra ngoài.”



Eide không hiểu, “Tôi là người đứng đầu gia tộc Dracula, tôi có quyền tham gia buổi chất vấn.”



“Eide, cậu là anh của Triển Dực, tốt nhất nên đi khỏi để tránh hiềm nghi.”



Eide cảm thấy hoang đường, chỗ này đều là người của Dracula, có cái gì hiềm nghi?



“Đi thôi.” Lân ra ngoài trước.



Eide xoay đầu nhìn Triển Dực phía xa, có chút do dự, giống như mình bị lợi dụng…



“Elena nói.” Lân dừng lại, dùng thanh âm cực thấp, “Chuyện này, các trưởng lão có toàn bộ quyền quyết định.”



“Cái gì?” Eide kinh ngạc, hắn không tin Elena lại ra lệnh đó.



Lân nhún vai, “Đó đúng là do Elena phân phó.” Nói xong, hắn kéo Eide ra ngoài, đóng cửa lại.



Eide vội vàng chạy đi tìm Elena.



Trong phòng, quần áo rơi đầy đất, đồ trang sức rải đầy giường, nhưng lại không có ai ở đây.




Hai hàng lông mày của Triển Dực hơi nhíu lại, đây là thứ Elena muốn ư… Giết hết tất cả các trưởng lão trong gia tộc, lại chẳng cần dùng tới bàn tay của người mình.



Eide đi theo sau cùng với Ryan đột nhiên trở về, nhìn thấy máu chảy đầy đất, cũng có chút giật mình.



Ryan hỏi Eide, “Có chuyện gì vậy?”



Eide hơi lắc đầu, không phải mang ý không biết, mà là bảo Ryan đừng hỏi nữa, đã không còn ý nghĩa rồi, tất cả trưởng lão vướng chân vướng tay đã chết, người trẻ tuổi có thể lên kế nghiệp, phồn vinh của gia tộc chỉ còn ngay trước mắt thôi, rất đáng ăn mừng!



Hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn Bạch Vũ đang đứng trên cột đá với Triển Dực.



“Thần minh!” Elena chạy tới bên vách, gọi Bạch Vũ ở phía sau Triển Dực, “Thần minh của ta!”



Bạch Vũ hơi cong khóe miệng, trầm mặc một lúc, nở nụ cười, “Quả nhiên vô luận qua bao nhiêu lâu, có vài thứ vẫn luôn không thay đổi!”



“Dực!”



Lúc này, giữa không trung ở phía trên, Khải lái mô tô chạy tới, thấy Bạch Vũ còn nhanh hơn mình, hắn có chút giật mình, lại thấy mảng huyết tinh bên dưới, hoàn toàn trở nên choáng váng.



“Lái xe lại đây.” Triển Dực đang lo không có cách ra ngoài.



“Chi vậy?” Bạch Vũ mỉm cười hỏi hắn.



“Nếu không thì ra ngoài bằng cách nào?” Triển Dực xoay đầu nhìn hắn, “Anh đừng nói là bay tới đây nha?”



“Sao lại không?”



Bạch Vũ vừa dứt lời, Triển Dực liền nghe thấy một thanh âm như tiếng xé vải, có chút kinh ngạc, đồng thời, ở phía vách tường xa xa, xuất hiện hai cái bóng hình cánh chim thật lớn.



Lại nhìn ra sau Bạch Vũ, soạt một tiếng hai cái cánh xuất hiện.



Triển Dực mở to mắt, không thể tin nhìn Bạch Vũ.



“Biểu tình của cậu dễ thương quá đi!” Bạch Vũ uốn éo, cho hắn xem cái chốt mở, “Xin mời gọi số 99967, mua sắm online xin được phục vụ quý khách!”



Triển Dực giờ mới phát hiện, đây là dù lượn hình chiếc cánh.



Triển Dực hoàn toàn bó tay không thể nói được gì, vươn tay đẩy Bạch Vũ đang vui tươi hớn hở.



Mượn động lực của khí lưu, Bạch Vũ xoay quanh Triển Dực một vòng, sau đó vươn tay nắm lấy Triển Dực, mang hắn bay lên trên.



Khải chợt nghe tiếng Bạch Vũ vui sướng hô lên “Dà hú!”, xẹt qua bên cạnh mình… Xoay đầu lại nhìn, hai người đã bay đi xa lắm rồi.



Thẳng đến khi thân ảnh của hai người hoàn toàn biến mất, mọi người mới hồi phục tinh thần hoàn toàn, EIide cúi đầu hỏi Elena, “Bà rốt cuộc muốn làm cái gì?”



Elena dùng hai tay trắng như tuyết, nâng đầu một người máu chảy đầm đìa lên, tháo mặt nạ xuống, chỉ thấy khuôn mặt già nua nhăn nheo của hội trưởng. Sinh mệnh quỷ dị của huyết tộc làm ông lúc này vẫn còn động đậy hai mắt, giương miệng, “E… Elena…”



“Chậc chậc.” Elena lắc đầu, nhìn máu tươi chảy đầy tay, ném người kia vào không trung.



Chỉ thấy một con trăn há miệng, một hơi nuốt chửng hội trưởng vào bụng.



Elena đứng lên mở rộng hai tay, “Hôm nay là một ngày tốt, để các vong hồn được an nghỉ, cho dù bọn họ chỉ thuộc về địa ngục rực lửa…”



Vừa dứt lời, dưới vực sâu đen tối, ngọn lửa màu băng lam hừng hực cháy, giống như màu mắt của Elena, nóng tới điên cuồng.