Huyết Dạ Dị Văn Lục

Chương 39 : Phản quân

Ngày đăng: 23:02 19/04/20


Triển Dực mang theo Bạch Vũ bước vào biệt thự nơi tổ chức bữa tiệc.



Đèn trước biệt thự được bật sáng, một đoàn nhân mã xếp hàng đón tiếp, xe hơi đậu một bên, những huyết tộc cao cấp từ các nơi đổ về, trên người mang phục sức tao nhã, thong thả bước vào đại sảnh.



Khi Triển Dực và Bạch Vũ tới, bữa tiệc đã chính thức bắt đầu.



Ở đại sảnh náo nhiệt, khách khứa đông đúc, bên trong những chiếc ly thủy tinh là máu nhân tạo thượng đẳng, trong không khí tràn ngập mùi đèn cầy cổ xưa.



Sau khi Bạch Vũ bước vào, liền hơi nheo mắt lại, bối cảnh xung quanh màu đen, vật trang trí lung linh cùng màu đèn lóe ánh máu, tất cả đều rất phù hợp với thẩm mỹ của hắn, vô cùng hợp!



“Dực Dực!”







Theo một tiếng gọi thân mật, Elena liền phi tới, trên người mặc bộ đầm đẹp đẽ, da thịt trắng như tuyết cùng với bộ trang phục đỏ như lửa, rất được chú ý.



Triển Dực rút bàn tay bị Elena kéo về, bộ dáng có vẻ không quen thuộc, hỏi, “Bà có bí mật gì? Để coi có giá trị không.”



Elena nâng cằm, bộ dáng giống như cô gái, “Không thú vị chút nào, để ta giới thiệu vài người bạn cho nhóc quen trước ha?”



Triển Dực nhíu mày, “Bà không nói thì tôi về trước, mắc công lãng phí thời gian.”



“Cậu vẫn cứ như vậy, không lễ phép cũng chẳng có giáo dục.”



Thanh âm từ phía sau truyền tới, Triển Dực xoay đầu lại nhìn, càng trở nên mất kiên nhẫn — Là Ryan.



Ryan một tay cầm ly rượu, đứng giữa Triển Dực và Bạch Vũ, cảm thấy rất hứng thú liếc nhìn Bạch Vũ, “Ân… Tóc dài nhìn đẹp hơn nhiều, giống như trong truyền thuyết, có điều không khí phách như đã tả.”



Bạch Vũ nhìn nhìn Ryan, lộ ra tươi cười nhàn nhạt, “Tiểu quỷ…”



Ryan đột nhiên hoảng sợ, lập tức chạy ra trốn sau Elena.



Elena vươn tay vuốt tóc Ryan, liếc Bạch Vũ, “Đừng hù con nít chứ.”




“Gần đây có vài huyết tộc đã chết dưới tay những người sở hữu hình xăm kia, tôi cũng đã phát hiện ra vài người đang lôi kéo quỷ đỏ có năng lực đặc biệt.” Elena nâng cằm chậm rãi nói, “Trước kia, quỷ đỏ hoạt động theo cá nhân có tính rời rạc, BN có thể giải quyết ngay. Nhưng gần đây bọn họ lại bắt đầu dùng đầu óc, hiển nhiêu sau lưng có người chỉ điểm, cũng ra lệnh không ít. Bọn họ dường như đang thay đổi kế hoạch, không hề làm những chuyện khiêu khích vô ích, càng ngày càng trở nên khó đối phó.”



Triển Dực cúi đầu suy nghĩ — Gần đây quả thật bắt được quỷ đỏ lưu lạc bên ngoài, hầu hết đều thuộc dạng ở tầng chót, giống như con vừa bắt trong hẻm, điên cuồng, không biết suy nghĩ… Lâu lắm rồi không gặp quỷ đỏ có lối suy nghĩ rõ ràng, lực sát thương cực mạnh.



“Vương.”



Có một quý tộc cực kì trầm trọng nói với Bạch Vũ, “Ngài hẳn là nhìn ra, bức vẽ hình xăm đó không chỉ là nô lệ đơn giản như thế.”



Triển Dực liếc Bạch Vũ, hỏi hắn, “Ngoại trừ dấu hiệu nô lệ thì còn cái gì nữa?”



Biểu tình trên mặt Bạch Vũ mang nét khinh thường, chậm rãi nói, “Phản quân.”



Triển Dực lập tức lên tinh thần, “Cái gì?”



“Cuộc chiến giữa huyết tộc và nhân loại năm đó, ở giữa còn có phe phản quân, một đội quân rất lợi hại. Sở dĩ kêu là phản quân, bởi vì bọn họ không trung thành với nhân loại lại còn muốn phản kháng với huyết tộc.” Bạch Vũ nâng cằm, lười biếng nói, “Đội quân này có khả năng giết chết huyết tộc, gần giống như quỷ đỏ, năm đó đã tốn không ít tâm tư nghĩ cách thanh trừ bọn họ, có rất nhiều hắc huyết tộc đã tử vong trong chiến dịch đó.”



Triển Dực nhíu mày, “Cơ mà qua một ngàn năm, con người cũng không thể sống lâu tới mức đó, tại sao lại lưu truyền tới tận bây giờ?”



“Có rất nhiều chuyện cậu vẫn chưa biết.” Bạch Vũ nhàm chán sờ lỗ tai, “Tôi đã sớm nói, đột nhiên tỉnh lại sau một thời gian quá dài, xem ra chẳng phải tới hưởng phúc mà là đi làm cu li.”



“Lần này đã không còn là vấn đề của khu thứ bảy nữa, BN phải được mở rộng, các khu liên hợp với nhau.” Elena vươn tay nhẹ nhàng sờ viên ruby trên mặt dây chuyền đeo trước ngực, “Sau này sẽ có người mới tới gia nhập, đều là tinh anh trong tinh anh đến từ các khu.”



Triển Dực nhíu mày, “Mở rộng?”



“Dực, BN mới vẫn là do nhóc quản lý chính, đội viên của BN mới vẫn đang trên đường tới, ngày mai có lẽ sẽ đến nơi.” Elena mỉm cười, “Hôm nay tới đây thôi, về đi, không cần bắt người bệnh BN nữa, cũng không cần giám sát thành phố này.”



Triển Dực nhìn bà, “Mở rộng BN để làm gì?”



“Bắt những người này.” Elena nhẹ nhàng chỉ hình xăm nô lệ, “Bảo đảm với nhóc, so với bắt đám quỷ đỏ còn kích thích hơn… có đúng không?” Elena vừa nói vừa nhìn Bạch Vũ, cười hỏi, “Vương?”



Bạch Vũ ngáp một cái, liếc mắt nhìn Triển Dực… Xem ra ngày nhàn nhã đã hết, phiền phức lớn đang đổ xuống đầu.