Huyết Viêm Đế Tôn
Chương 276 : Thăng Liền 2 Cấp.
Ngày đăng: 09:01 08/08/20
[ Đinh, nữ chính : Khương Phỉ bị ký chủ giết chết. Điểm phản diện +5000.]
[ Đinh, sau khi chém giết hai vị nữ chính, hoàn thành thành tựu : 'Ta không có được, Kẻ khác cũng đừng hòng có được'. Phần thưởng : Kinh nghiệm phù x1.]
Vừa mới đạp lên nhánh của một cây đại thụ, trong đầu Huyết Minh đã xuất hiện âm thanh thông báo của hệ thống. Theo lời hệ thống nói, bởi vì nâng cấp phiên bản, nên về sau Điểm thưởng nhận được khi giết nam nữ chính cũng sẽ được tăng cao. Tỷ như trước kia giết Sa Hoa Linh chỉ mới được 500 Điểm phản diện, thì hiện tại đã là 5000.
Còn đang vui vẻ vì Điểm phản diện được tăng cao, nhưng khi thông báo thứ hai của hệ thống vang lên. Nét mặt Huyết Minh không khỏi cứng lại, có chút không dễ nhìn. Cái gì gọi là 'Ta không có được, Kẻ khác cũng đừng hòng có được' chứ? Nói cứ như hắn truy cầu bọn họ nhưng không thành, cho nên thẹn quá hóa giận nên giết người không thành.
Thế nhưng, nể mặt phần thưởng ở phía sau, nên hắn cảm thấy cứ tùy người khác nghĩ sao thì nghĩ đi. Vì vậy, khi nhìn thấy trong không gian trôi nổi một tấm phù lục, hắn liền đem nó lấy ra, hứng thú nhìn xem.
Tấm phù này vô cùng bình thường, có màu lam sắc tương đối xinh đẹp, bên trên vẽ đầy rồng rắn gì đó, cũng không giống như trận văn, mà lại càng giống một loại chú ngữ. Nói chung, nhìn tới nhìn lui, Huyết Minh vẫn không nhìn ra được thứ này là gì. Cho nên, hắn liền hỏi :"Thứ này dùng làm gì? Làm sao dùng?"
[ Vật này là kinh nghiệm phù, sau khi đem nó bóp nát, trong cơ thể ký chủ sẽ nhận được một nguồn linh lực, giúp ký chủ tăng cao tu vi.]
Có thể tăng cao thực lực? Ánh mắt lóe sáng, Huyết Minh liền trực tiếp đem kinh nghiệm phù bóp nát. Ngay khi kinh nghiệm phù hóa thành tro tàn, biến mất giữa thiên địa. Trong người Huyết Minh liền nhiều ra một cỗ linh lực đồng thời tẩy rửa cả ba luồng xoáy nguyên tố trong nội thể. Cùng lúc đó, cảnh giới của hắn cũng bắt đầu không ngừng tăng lên.
"Kiếm Đế cảnh tầng 3." Cảm thụ lấy lực lượng nhận được, Huyết Minh không khỏi nhu hòa mỉm cười. Lúc này, ba viên nguyên tố trong đan điền của hắn đã tăng trưởng thêm một vòng. Cũng không ngờ rằng, một tấm phù chú nhỏ bé lại có thể khiến hắn tăng lên hai cảnh giới.
Đáng tiếc thay, loại kinh nghiệm phù này trong thương thành cũng không có bán. Nếu không, hắn có lẽ sẽ không nhịn được đại sát tứ phương, bắt đầu từ phía dưới dài lên trên, điên cuồng thu hoạch Điểm phản diện, lại điên cuồng hối đoái phù chú thăng cấp.
"Được rồi, đã thăng cấp xong, tiếp xuống nên làm chính sự..."
---------------------------
Ở một góc sâu trong hạ tầng, có khoảng mười mấy người đang ngồi lại cùng một chỗ với nhau. Trên thân mỗi người đều phủ lấy một luồng khí tức tà ác, u ám, rõ ràng chính là ma khí tinh thuần. Từ đó, đã có thể đoán được thân phận của đám người.
"Ca ca, tìm lâu như vậy vẫn chưa thấy a. Tên kia chắc cũng không có ngu như vậy, ở nguyên tại chỗ đợi chúng ta tới bắt đi? Chín phần mười hắn đã sớm trốn mất." Thái Hân Nghiên ngồi đó, có phần oán hận lẩm nhẩm. Đêm hôm đang ngủ bỗng dưng lại bị người từ trong chăn lôi dậy đi vào rừng bắt người, cho dù là ai đều sẽ không cao hứng nổi.
Thái Lập Thành biết rõ muội muội trong lòng bực bội, nhưng gã cũng không làm được gì, chỉ có thể bất đắc dĩ khuyên nhủ :"Đừng tức giận a Hân Nghiên, Pháp vương đại nhân đã phân phó, chúng ta chỉ cần làm theo là được. Cố gắng thể hiện tốt một chút, đừng để ngài ấy thất vọng."
"Hừ. Tại sao tiện nhân Sở Vân kia có thể an ổn ở lại trong Ma cung điều dưỡng, mà chúng ta lại phải ra ngoài tìm một cái ngu xuẩn đồ vật kia chứ? Ca ca, ngươi cũng không phải là không nhìn thấy, tiện nhân đó bây giờ đang được Pháp vương đại nhân coi trọng, cái đuôi đều sắp vểnh lên trời luôn rồi. Thậm chí, đại nhân còn nói sắp tới sẽ để ả ta lên làm đường chủ nữa chứ..."
Mặt mũi Thái Hân Nghiên đang nhíu chặt lại với nhau, thần sắc khó coi tột đỉnh. Giọng nói cũng tràn đầy oán hận đối với Sở Vân. Làm cho Thái Lập Thành nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Thì ra, muội muội nhà hắn không phải là có ý kiến với mệnh lệnh của Pháp vương, mà là ganh ghét Sở Vân a. Đối với việc này, Thái Lập Thành cũng vô cùng bất đắc dĩ. Nữ nhân này thật ra là vô cớ bị trúng đạn, ai kêu muội muội gã chính là thích Pháp vương đại nhân làm chi? Cho nên, chỉ cần ngài ấy hơi coi trọng vị nữ tính nào, thì đều sẽ bị muội muội gã ghi hận lên.
"Muội tốt nhất đừng tìm nữ nhân này gây phiền phức nữa. Nếu không, ngươi nhất định sẽ ăn thiệt thòi."
"Ca..." Bị ca ca răn dạy, Thái Hân Nghiên liền trừng lớn đôi mắt, vừa tức giận vừa ủy khuất gọi. Ả cũng không ngờ rằng, ca ca không ủng hộ ả thì thôi, cư nhiên lại còn cảnh cáo ả không được gây sự với tiện nhân kia.
Nhưng đúng lúc này, một luồng sóng âm kéo theo kình phong bỗng dưng lại ập tới hướng bọn họ. Theo sau đó, một thân ảnh cao lớn với đôi cánh nâu sẫm cũng từ trong bụi cây đánh tới, đem một tên Ma tộc phát gục xuống đất.
**Aizz, ta nói là 99% sẽ đoán sai. Nhưng không ngờ là 100% sai hết rồi a. Không ai đoán đúng người níu kéo Huyết Minh là ai cả.
[ Đinh, sau khi chém giết hai vị nữ chính, hoàn thành thành tựu : 'Ta không có được, Kẻ khác cũng đừng hòng có được'. Phần thưởng : Kinh nghiệm phù x1.]
Vừa mới đạp lên nhánh của một cây đại thụ, trong đầu Huyết Minh đã xuất hiện âm thanh thông báo của hệ thống. Theo lời hệ thống nói, bởi vì nâng cấp phiên bản, nên về sau Điểm thưởng nhận được khi giết nam nữ chính cũng sẽ được tăng cao. Tỷ như trước kia giết Sa Hoa Linh chỉ mới được 500 Điểm phản diện, thì hiện tại đã là 5000.
Còn đang vui vẻ vì Điểm phản diện được tăng cao, nhưng khi thông báo thứ hai của hệ thống vang lên. Nét mặt Huyết Minh không khỏi cứng lại, có chút không dễ nhìn. Cái gì gọi là 'Ta không có được, Kẻ khác cũng đừng hòng có được' chứ? Nói cứ như hắn truy cầu bọn họ nhưng không thành, cho nên thẹn quá hóa giận nên giết người không thành.
Thế nhưng, nể mặt phần thưởng ở phía sau, nên hắn cảm thấy cứ tùy người khác nghĩ sao thì nghĩ đi. Vì vậy, khi nhìn thấy trong không gian trôi nổi một tấm phù lục, hắn liền đem nó lấy ra, hứng thú nhìn xem.
Tấm phù này vô cùng bình thường, có màu lam sắc tương đối xinh đẹp, bên trên vẽ đầy rồng rắn gì đó, cũng không giống như trận văn, mà lại càng giống một loại chú ngữ. Nói chung, nhìn tới nhìn lui, Huyết Minh vẫn không nhìn ra được thứ này là gì. Cho nên, hắn liền hỏi :"Thứ này dùng làm gì? Làm sao dùng?"
[ Vật này là kinh nghiệm phù, sau khi đem nó bóp nát, trong cơ thể ký chủ sẽ nhận được một nguồn linh lực, giúp ký chủ tăng cao tu vi.]
Có thể tăng cao thực lực? Ánh mắt lóe sáng, Huyết Minh liền trực tiếp đem kinh nghiệm phù bóp nát. Ngay khi kinh nghiệm phù hóa thành tro tàn, biến mất giữa thiên địa. Trong người Huyết Minh liền nhiều ra một cỗ linh lực đồng thời tẩy rửa cả ba luồng xoáy nguyên tố trong nội thể. Cùng lúc đó, cảnh giới của hắn cũng bắt đầu không ngừng tăng lên.
"Kiếm Đế cảnh tầng 3." Cảm thụ lấy lực lượng nhận được, Huyết Minh không khỏi nhu hòa mỉm cười. Lúc này, ba viên nguyên tố trong đan điền của hắn đã tăng trưởng thêm một vòng. Cũng không ngờ rằng, một tấm phù chú nhỏ bé lại có thể khiến hắn tăng lên hai cảnh giới.
Đáng tiếc thay, loại kinh nghiệm phù này trong thương thành cũng không có bán. Nếu không, hắn có lẽ sẽ không nhịn được đại sát tứ phương, bắt đầu từ phía dưới dài lên trên, điên cuồng thu hoạch Điểm phản diện, lại điên cuồng hối đoái phù chú thăng cấp.
"Được rồi, đã thăng cấp xong, tiếp xuống nên làm chính sự..."
---------------------------
Ở một góc sâu trong hạ tầng, có khoảng mười mấy người đang ngồi lại cùng một chỗ với nhau. Trên thân mỗi người đều phủ lấy một luồng khí tức tà ác, u ám, rõ ràng chính là ma khí tinh thuần. Từ đó, đã có thể đoán được thân phận của đám người.
"Ca ca, tìm lâu như vậy vẫn chưa thấy a. Tên kia chắc cũng không có ngu như vậy, ở nguyên tại chỗ đợi chúng ta tới bắt đi? Chín phần mười hắn đã sớm trốn mất." Thái Hân Nghiên ngồi đó, có phần oán hận lẩm nhẩm. Đêm hôm đang ngủ bỗng dưng lại bị người từ trong chăn lôi dậy đi vào rừng bắt người, cho dù là ai đều sẽ không cao hứng nổi.
Thái Lập Thành biết rõ muội muội trong lòng bực bội, nhưng gã cũng không làm được gì, chỉ có thể bất đắc dĩ khuyên nhủ :"Đừng tức giận a Hân Nghiên, Pháp vương đại nhân đã phân phó, chúng ta chỉ cần làm theo là được. Cố gắng thể hiện tốt một chút, đừng để ngài ấy thất vọng."
"Hừ. Tại sao tiện nhân Sở Vân kia có thể an ổn ở lại trong Ma cung điều dưỡng, mà chúng ta lại phải ra ngoài tìm một cái ngu xuẩn đồ vật kia chứ? Ca ca, ngươi cũng không phải là không nhìn thấy, tiện nhân đó bây giờ đang được Pháp vương đại nhân coi trọng, cái đuôi đều sắp vểnh lên trời luôn rồi. Thậm chí, đại nhân còn nói sắp tới sẽ để ả ta lên làm đường chủ nữa chứ..."
Mặt mũi Thái Hân Nghiên đang nhíu chặt lại với nhau, thần sắc khó coi tột đỉnh. Giọng nói cũng tràn đầy oán hận đối với Sở Vân. Làm cho Thái Lập Thành nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Thì ra, muội muội nhà hắn không phải là có ý kiến với mệnh lệnh của Pháp vương, mà là ganh ghét Sở Vân a. Đối với việc này, Thái Lập Thành cũng vô cùng bất đắc dĩ. Nữ nhân này thật ra là vô cớ bị trúng đạn, ai kêu muội muội gã chính là thích Pháp vương đại nhân làm chi? Cho nên, chỉ cần ngài ấy hơi coi trọng vị nữ tính nào, thì đều sẽ bị muội muội gã ghi hận lên.
"Muội tốt nhất đừng tìm nữ nhân này gây phiền phức nữa. Nếu không, ngươi nhất định sẽ ăn thiệt thòi."
"Ca..." Bị ca ca răn dạy, Thái Hân Nghiên liền trừng lớn đôi mắt, vừa tức giận vừa ủy khuất gọi. Ả cũng không ngờ rằng, ca ca không ủng hộ ả thì thôi, cư nhiên lại còn cảnh cáo ả không được gây sự với tiện nhân kia.
Nhưng đúng lúc này, một luồng sóng âm kéo theo kình phong bỗng dưng lại ập tới hướng bọn họ. Theo sau đó, một thân ảnh cao lớn với đôi cánh nâu sẫm cũng từ trong bụi cây đánh tới, đem một tên Ma tộc phát gục xuống đất.
**Aizz, ta nói là 99% sẽ đoán sai. Nhưng không ngờ là 100% sai hết rồi a. Không ai đoán đúng người níu kéo Huyết Minh là ai cả.