Huyết Viêm Đế Tôn

Chương 327 : Chạm Mặt Sát Vô Quan.

Ngày đăng: 09:02 08/08/20

Âu Dương Thụy nhẹ hừ một tiếng, nhưng uy áp lại khiến Vô Liên Triệt lồng ngực cuộn trào. Bởi vì tu vi của hắn hiện tại bất quá cũng chỉ là Kiếm tông cảnh mà thôi. Cùng Âu Dương Thụy so sánh, vẫn là kém rất xa.
Lúc này, Vô Liên Triệt làm sao còn không biết đã xảy ra chuyện gì kia chứ? Nhất định chính là kẻ đó ở trước mặt Âu Dương Thụy mách lẻo, xúi giục hắn ta đi tìm hắn phiền phức rồi.
Trong phút chốc, hận ý của hắn đối với Huyết Minh lại tăng lên một tầm cao mới. Nhìn lấy bóng lưng của Âu Dương Thụy, hắn liền cắn răng, phẫn hận nói, mang theo ý tứ thương hại :"Ha ha...Các ngươi cả đời đều anh minh sáng suốt, nhưng rốt cuộc cũng không phải bị hắn ta xoay quanh hay sao?"
"Hừ, hoa ngôn xảo ngữ." Lời nói của Vô Liên Triệt từ sau lưng truyền tới, cũng không được Âu Dương Thụy để ở trong lòng. Trong suy nghĩ của hắn, kẻ này rõ ràng là đang cố tình chia rẽ, bôi nhọ, để hắn nghi ngờ Huyết Minh.
Âm thanh Âu Dương Thụy truyền vào tai, cũng không khiến tâm tình Vô Liên Triệt dậy nổi gợn sóng. Hắn chỉ miệt thị nở một nụ cười. Thì ra thế nhân đều say, duy ta tỉnh chính là loại cảm giác này...
---------------------------
[ Đinh, chỉ số thù hận của nam chính : Vô Liên Triệt đối với ký chủ +200. Điểm phản diện +400.]
[ Đinh,.............]
Vừa đi vừa nghe thấy tiếng thông báo loáng thoáng bên tai, Huyết Minh bất động thanh sắc, không có biểu cảm. Đây cũng đã nằm trong suy đoán của hắn. Vô Liên Triệt không tức giận mới là lạ đâu.
"Oa...vị sư huynh kia là ai vậy a? Làm sao lại có thể anh tuấn như vậy..."
"Vị này chính là chân truyền đệ tử của Hàn Vĩ tiên tôn a. Theo bối phận của sư điệt, thì phải xưng hô ngài ấy vì sư thúc tổ."
".................."
Bởi vì mị lực tăng mạnh, nên những nơi Huyết Minh đi qua, đám người đều là kinh động như gặp thiên nhân. Đôi mắt trực thẳng, căn bản là không thể dời mắt được.
Huyết Minh hờ hững đi vào trong Chúc Hiên viện. Khác với lần trước đến, lần này, Chúc Hiên viện quả thật là người đông nghìn nghịt. Nhưng bởi vì thân phận nguyên nhân, nên Huyết Minh rất dễ dàng 'đi cửa sau', đến trước mặt Trì chấp sự.
"Sát trưởng lão, nghe nói ba ngày sau Hóa Nguyên bí cảnh sẽ mở ra. Ngươi có đi nhìn một chút hay không?"
"Thọ nguyên của ta đã sắp tận, e rằng phải đi một chuyến. Nếu may mắn đoạt được Lưu Ly Quả, vậy thì không còn gì tốt hơn nữa. Có khả năng trùng kích Kiếm thánh cảnh, kéo dài thọ nguyên."
"................."
Lúc này, Trì chấp sự và Sát Vô Quan đang nói chuyện trời đất với nhau. Đại loại là Sát Vô Quan muốn đi Hóa Nguyên bí cảnh một chuyến, tìm cơ duyên tăng cao tu vi. Cho nên đến đây để Trì chấp sự lấy một chút đồ tốt xem như phòng hộ.
Bởi vì đều là ngoại môn trưởng lão, nên cảm tình của Sát Vô Quan và Trì chấp sự cũng xem như rất tốt. Bởi vì tận mắt chứng kiến kẻ thù giết con bị đánh thành tro bụi, nên thần thái của Sát Vô Quan đã có tinh thần hơn rất nhiều. Cũng không còn oán khí trùng thiên như trước nữa. Thậm chí còn bắt đầu lo cho mạng già của mình.
Dù sao, mạng cũng chỉ có một. Nhưng nữ nhi thì có thể tái sinh a. Vì đó mà đòi sống đòi chết, quả thật là ngu xuẩn khôn cùng.
Huyết Minh đi tới, lờ mờ nghe đến đối thoại của hai người bọn họ, liền không khỏi nở một nụ cười âm u. Hiện tại năng lực Thôn phệ xuất hiện, cũng đã khiến đảm lượng của Huyết Minh được đề thăng theo.
Thời cơ giống như đến rồi a. Vậy liền để hắn trước hết dẹp bỏ cây đinh này đi.
Thông qua Định vị thẻ lần trước, hắn đã sớm biết rõ Sát Vô Quan chính là một trong những hung thủ sát hại gia tộc của Sở Vân. Khi đó, bởi vì còn nhỏ yếu, nên hắn cũng không tiện hành động. Nay, nếu để lão ta thành công lấy được Lưu Ly Quả đột phá Kiếm thánh cảnh, thì lúc đó hắn muốn ra tay, e là cũng phải khó khăn tột đỉnh.
"Tiểu cung chủ, ngươi cũng tới đây hay sao a? Không tiếp đón từ xa, thất kính rồi." Vô ý ghé mắt lại nhìn thấy thân ảnh Huyết Minh, Trì chấp sự lập tức biến sắc. Mang theo tươi cười tiêu chuẩn chạy đến, tất cung tất kính đem Huyết Minh mời vào.
"Tham kiến Tiểu cung chủ."
Nhìn thấy Huyết Minh, Sát Vô Quan cũng lập tức khom lưng hành lễ. Đối với vị Tiểu cung chủ này, lão vẫn là có ấn tượng rất tốt. Dù sao, có câu nói, địch nhân của địch nhân thì chính là bằng hữu. Hai người bọn họ đều bị Nhan Mạc Oa thương tổn, cho nên liền có cảm giác đồng bệnh tương liên.
Kỳ thực, nếu không phải nữ nhi đã chết. Thì Sát Vô Quan cũng rất muốn đem nữ nhi đưa đến bên người Huyết Minh. Về phần Lăng Dự? Hừ, cút đi. Căn bản là không có khả năng so sánh.
"Tiểu cung chủ, ta đây liền đi trước."
Đưa mắt nhìn Sát Vô Quan lui ra, Trì chấp sự sau khi theo trong miệng Huyết Minh biết được mục đích đến của hắn. Cũng liền không chút chậm trễ dẫn hắn đi đến Nguyên tố phúc địa để tu luyện.
Nguyên tố phúc địa, trên cơ bản chính là một cái tiểu hình bí cảnh. Linh khí bên trong vô cùng dày đặc, thích hợp để tu luyện. Mỗi một phúc địa, đều lấy một loại nguyên tố trong chín loại nguyên tố làm chủ.
Chỉ có những thế lực siêu phàm mới có khả năng nắm giữ được Nguyên tố phúc địa. Đó cũng là một trong những lý do vì sao người trong đại lục lại một lòng một dạ hướng tới các đại tông môn như vậy.
Rất nhanh, Trì chấp sự đã dẫn Huyết Minh đến trước Lôi hệ phúc địa. Bởi vì rất ít tu sĩ sở hữu Lôi linh căn. Nên Lôi hệ phúc địa cũng đồng dạng vô cùng thưa thớt. Ngay cả Vạn Kiếm tông cũng chỉ có một tòa phúc địa to bằng phòng ở mà thôi. Diện tích so với những phúc địa khác phải nhỏ hơn không dưới mười lần.
Hiện tại tới nói, Lôi hệ phúc địa này đã có thể xem như một mình Huyết Minh duy ngã độc tôn. Sau khi Trì chấp sự rời đi, hắn liền nắm lấy lệnh bài, xuyên qua trận pháp đi vào trong.
**Có một bạn đọc nhắn tin riêng cho Nhóc ( có lẽ vì sợ bị người khác chửi), sử dụng là một cái tiểu hào ( nick phụ ), nói chuyện vô cùng nặng lời. Cho nên, Nhóc cũng xin nhờ đó nhắn nhủ chung luôn.
**Mọi người có thể đừng phàn nàn, tỏ vẻ tức giận về việc chương truyện của Nhóc quá ngắn có được hay không? Nhóc cũng có hai cái tay thôi, gõ không kịp thì Nhóc biết làm sao đây?
**Nếu mọi người không tin. Vậy được, mọi người có thể xem lịch trình hằng ngày của Nhóc bên dưới và cho Nhóc biết thời gian nào là rảnh để viết truyện.
**Một ngày 24h, 8 tiếng đi ngủ, 3 tiếng liên tiếp gõ 2 chương truyện ( mỗi chương >1000 chữ, và cho là đã edit luôn). Nhóc còn 13 tiếng.
--Những ngày học 1 buổi - 4 tiếng và 2 buổi, 8 tiếng. ( hiện tại học online là 4 tiếng.) Cho là còn 9 tiếng luôn.
--Ăn cơm, tắm, vệ sinh cá nhân,... Cho là 1 tiếng thôi. Còn 8 tiếng.
--2 tiếng đi làm thêm giờ. Còn 6 tiếng.
--2 tiếng quét dọn nhà cửa, rửa chén, nấu cơm, giặt đồ và thời gian đột xuất. ( tỷ như kẹt xe chẳng hạn.) Còn 4 tiếng.
--1 tiếng làm bài tập, tác nghiệp, soạn bài. Còn 3 tiếng.
--3 tiếng này Nhóc dùng cho cuộc sống của mình, bởi vì Nhóc cũng không phải là sống khép kín. Nhóc cũng có bạn trai, bạn thân, cha mẹ. Chẳng lẽ mẹ gọi điện thoại không bắt máy? Bạn trai hay bạn thân gọi đi chơi không đi? Hay là không thư giãn một giây một phút nào?
--Đó là chưa kể đến việc ngủ trưa nữa. Nhưng không tính, bởi vì ta không có thói quen ngủ trưa.
--Nhóc kỳ thật rất mê đánh Liên Quân. Nhưng đã rất lâu rồi, ngay cả 1 bàn Liên Quân Nhóc cũng không có thời gian đánh. Bởi vì Nhóc cảm thấy nó quá tốn thời gian nên thôi.
**Còn nếu mọi người vẫn chưa thoả mãn, cảm thấy Nhóc ngủ 8h là quá nhiều. OK, chẳng lẽ mọi người còn muốn Nhóc mất ăn mất ngủ viết cho các ngươi đọc?
--Tác giả Trung viết truyện có ăn, nên người ta phải viết ngày viết đêm để đăng. --Còn Nhóc? Nhóc viết như vậy, Nhóc được gì nào? Đã hơn một tháng rồi, mọi người có ủng hộ gì cho Nhóc sao? Một viên LT cũng không có nữa là.
**Về phần chủ nhật rảnh, không học? Các ngươi có biết bà ngoại Nhóc bán hàng rong, bưng bánh bán mỗi ngày hay không? Nhà ta còn nuôi nguyên một đàn heo nữa. Mỗi lần về nhà, Nhóc đều bận đến bù đầu bù cổ. Các ngươi cho rằng Nhóc rất rảnh hay sao?
**Nếu 1 chương truyện >1200 chữ mọi người vẫn cảm thấy ít. Vậy được, Nhóc sẽ bắt chước những tác Việt khác, 2-3 ngày hoặc 1 tuần 1 chương ( 2000 chữ gì đó), như vậy mọi người thấy vừa lòng rồi chứ gì?