Kẻ Cuồng Cày Level

Chương 11 : Tổ đội mạnh mẽ

Ngày đăng: 01:00 22/04/20


Trần Vũ Khả đổ mồ hôi lạnh, té ra nam thần này reborn 2 lần chọn con đường mẫn tiên là để bỏ chạy sao?!



Hai người nói với nhau xong, cũng đã đến điểm tập hợp, boss cũng được thả ra rồi, những tổ đội tập trung trước phu xe cũng tỏa ra bốn phương tám hướng. Thời gian thong thả trôi qua, Trần Vũ Khả phát hiện Bạch Y Lăng Nhân trước sau vẫn bám theo cả đội, chẳng lẽ hắn muốn cướp boss sao?!



Lần này Loạn Sát đi ra ngoài biên cảnh tìm boss, bản đồ ở biên cảnh rất lớn, khắp nơi toàn là đường mòn ngoằn ngoèo như ruột dê, có thể nói đây chính là giao điểm của tất cả các nơi trong game, đi thông đến những bãi luyện cấp, cho nên nếu như boss cấp 10 xuất hiện ở biên cảnh, rất khó có thể tìm ra nhanh được.



Bạch Y Lăng Nhân giống như là đỉa, trước sau đều bám chặt cả đội không chịu nhả ra, liền có Loạn Sát vừa vận dụng kĩ thuật để chạy vừa chọc ghẹo hắn tơi bời:



[ Loạn Sát] Mọi người mau xem, là chó nhà ai vậy? Sao nhìn thấy ghét quá vậy, bám theo bọn mình chạy mấy vòng rồi.



[ Loạn Sát] Bám theo không mệt à? Tôi nhìn mà cũng mệt! Có đói bụng lắm không? Mĩ Nữ, ném vài cục xương ra cho nó gặm đi.



[ Loạn Sát] Sao vẫn còn đu theo vậy? Kêu chó thì phải kêu sao ta? Gấu — Gấu—



Trần Vũ Khả nhìn thấy mấy chữ này thiếu chút nữa thì cười chết, người này miệng độc kinh khủng.



Tuy nhiên, có một điều rất lạ, bình thường Bạch Y Lăng Nhân cũng miệng đầy lời thô tục thế nhưng hôm nay lại chẳng hề chửi lại, nếu như bình thường thì hắn ta đã sớm nhảy dựng lên chửi xối xả rồi.



Thật ra không phải Bạch Y Lăng Nhân không muốn chửi lại, nhưng mà ai kêu hắn không có khả năng như người ta chứ, vừa có thể gõ chữ vừa có thể điều khiển chuột. Lúc này hắn tức đến sắp chết rồi! Rất muốn chửi Loạn Sát đến máu me dầm dề, nhưng lại chẳng rảnh tay để gõ chữ được, nếu boss cấp 10 bị cướp, không khéo chắc hắn điên luôn, bởi vì hắn cũng tính được chắc chắn lần này boss sẽ xuất hiện ở biên cảnh, sở dĩ bám theo sau bọn này, là vì không thể để cho bọn nó cướp được, trên người hắn có đeo theo trang bị Thần Hành Phù (có tác dụng tăng tốc độ di chuyển), một khi nhìn thấy boss cấp 10, hắn sẽ xài Thần Hành Phù, dùng tốc độ nhanh vượt qua mặt bọn này, như vậy mới gọi là cướp boss!



Hắn rất chán nản, tại sao những thành viên khác trong tổ đội của hắn không ai nói giúp câu nào, đúng là chẳng có tình nghĩa gì hết! Nghĩ lại cũng biết, người trong đội sao có thể giúp hắn nói chuyện chứ, người bang Chí Tôn mắt lúc nào cũng ở trên đỉnh đầu, kênh kiệu là từ đại diện cho bọn họ. Phượng Tiên coi thường mấy chuyện chửi nhau với gamer khác, làm vậy cô ta thấy mất mặt. Cô Độc Hoành Tâm thì cho rằng pk mới là vương đạo, không vừa mắt liền giết, chẳng cần nói tình nói lí gì cả! Sát Sinh Nhất Mệnh Hoàn thì là một người trầm tĩnh, rất ít khi thấy người này lên tiếng. Mà Cười Với Thần囧 thì có thể nói là một kẻ lạc bầy ở trong bang Chí Tôn, cậu ta là hộ pháp của Chí Tôn, xếp hàng thứ 10 trong top những gamer có level cao nhất, là toàn pháp cường tiên, lực tấn công cực mạnh, nhưng cậu ta thì khác người, cậu ta không thích pk, không thích giết người, không thích tham gia bang chiến, bình thường việc cậu ta thích nhất chính là kéo những gamer mới, những người mới chơi game nhờ cậu ta giúp đỡ, cậu ta tuyệt đối sẽ không bao giờ từ chối, nói như lời của cậu ta thì cậu ta là người theo chủ nghĩa hòa bình, có thể gặp được ai đó trong server game thì đã là một loại duyên phận, có thể giúp được thì liền giúp, cho dù có xảy ra xung đột với người khác thì cậu ta cũng cười cười rồi thôi, căn bản không cùng người khác so đo, cho nên muốn cậu ta hỗ trợ chửi lại vài câu thì là chuyện càng không thể có khả năng xảy ra!



Khi boss cấp 10 hiện ra trước mặt mọi người, Bạch Y Lăng Nhân bởi tâm phiền ý loạn do dự một chút mới bấm xuống Thần Hành Phù, tốc độ di chuyển tăng lên, trong lòng hắn cười thầm: lần này còn sợ không cướp được sao? Há há Loạn Sát mày cứ ở đó trợn mắt đi! Muốn đấu với tao thì mày còn kém xa lắm!



Nhưng hắn không thể ngờ được rằng khi tốc độ của hắn tăng lên thì đội ngũ phía trước cũng gia tăng tốc độ, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt Boss cấp 10.



Kênh phụ cận nói:
[ Phi Sát] Tiểu tử thúi, vừa nhận được tin bọn anh liền chạy tới, em còn chế bọn anh tới chậm hả? Đồ không biết xấu hổ, biết vậy thì khỏi tới luôn, cho em tự sinh tự diệt.



[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đúng vậy, hi hi.



[ Loạn Sát] Ặc! Mĩ Nữ, cậu trả lời lúc nào cũng chậm vậy! Lão đại, bọn anh quen à? Ha ha! Em với Mĩ Nữ giết rất nhiều boss cấp 10, không phải lúc nãy nhìn thấy cậu ấy còn trong đội thì em đã chạy lâu rồi. Đâu có cách nào đâu, ai bảo tình cảm của bọn em rất tốt chứ! Có phải vậy không? Mĩ Nữ?



[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đúng vậy, hi hi.



[ Phi Sát] Phiêu, bà xã cậu dễ thương ghê.



[ Loạn Sát] Lão đại, anh cũng thấy cậu ấy rất dễ thương à? Em cũng thấy vậy đó, ngốc ngốc, giỡn vui lắm, nếu không phải cậu ấy kết hôn rồi, em cũng muốn ghẹo nha.



[ Miểu Sát] Tiểu Khê, cậu kiềm chế chút, về thành nào.



[ Phi Sát] Cậu về trước đi, tôi với Mĩ Nữ thương lượng chút chuyện.



[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Chuyện gì vậy?



[ Loạn Sát] Cậu muốn đến bang tui không?



[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Được nha.



Trần Vũ Khả vừa mới ấn xuống bàn phím, thì đã nhận được tin nhắn của Phiêu Linh Thư Kiếm:



“Đừng đồng ý với cậu ta.”