Kẻ Đầu Tiên Phải Chết

Chương 97 :

Ngày đăng: 14:54 19/04/20


Ngày hôm sau, Jenks yêu cầu gặp một lần nữa. Jill và tôi đến gặp ông ta trên tầng 10. Chúng tôi phân vân không biết chuyện gì sắp xảy ra.



Lần này, không có mèo và chuột nữa, cũng không có những chuyện nhảm nhí nữa. Leff ở đó, nhưng ông ta đứng lên, nhún nhường, ngay khi chúng tôi đi vào.



Jenks nhìn từ xa trông bớt đáng sợ hơn trong bộ quần áo tù màu xám. Cái nhìn đầy lo âu trên mặt ông ta là bức thông điệp rõ ràng.



- Khách hàng của tôi muốn khẳng định – Leff nói ngay khi chúng tôi ngồi xuống.



Tôi đang nghĩ, vậy đó, ông ta muốn thương lượng. Ông ta phải nhận thấy chơi trò này mới thật lố bịch làm sao chứ.



Nhưng ông ta nói một chuyện mà tôi không mong đợi.



- Tôi đã bị gài bẫy! – Jenks nói một cách đầy tức giận.


Tôi lắc đầu với sự không tin tưởng:



- Ai chứ, ông Jenks?



Jenks hít sâu. Ông ta trông thực sự sợ hãi.



- Tôi không biết.



- Một người nào đó ghét ông đến mức đã dàn dựng lên tất cả những điều này đúng không? – Jill không thể kìm được tiếng cười khúc khích. Nếu tôi biết ít về ông, tôi có thể sẽ tin chuyện đó.



Cô ấy quay sang Leff:



- Ông đang mong đợi thực hiện vụ này đúng không?



- Làm ơn chỉ nghe ông ấy nói thôi, bà Bernhardt – vị luật sư cầu khẩn.



- Nhìn này – Jenks nói – Tôi biết các cô nghĩ gì về tôi. Tôi có rất nhiều tội lỗi. Tính ích kỷ, sự tàn nhẫn, tội ngoại tình. Tôi nóng tính và đôi khi tôi không thể chế ngự được nó. Và với phụ nữ... các cô chắc chắn có thể lên danh sách một tá phụ nữ có thể giúp bỏ tù tôi vì những vụ giết người đó. Nhưng có một điều cũng rõ ràng như thế, đó là tôi không giết những người đó. Không một ai trong số họ. Ai đó đang cố đặt bẫy tôi. Đó là sự thật. Ai đó đã làm một việc thật tài tình.