Kế Hoạch Dưỡng Thành Đại Thần
Chương 5 : Tiệc đêm
Ngày đăng: 10:21 18/04/20
Đoàn Hàn Chi lái xe đến trước cửa quán bar gần đó. Vừa bước vào, lập tức đã có hai nhân viên phục vụ tiến lên, quen thuộc dẫn bọn họ đến một gian phòng.
Gian phòng này tương đối lớn, hiệu quả cách âm tuyệt hảo, đóng cửa rồi thì bên ngoài cái gì cũng không nghe thấy – Chắc hẳn phải vậy nhỉ, nơi này nếu giết người cũng không sợ bị phát hiện.
Khắp gian phòng được trang trí xa hoa lộng lẫy, dọc theo tường là dàn âm thành nhập khẩu từ Pháp, ghế da rộng rãi đặt trên thảm tơ tằm. Vệ Hồng liếc mắt nhìn, những người ở đây có kẻ hắn biết, có kẻ hắn không biết. Đám lão đại mấy công ty giải trí cùng nhà sản xuất tụm quanh đánh bài, bên cạnh có không ít nam nữ nghệ sĩ, ai nấy đều ăn mặc tương đối mát mẻ.
Đoàn Hàn Chi mặt mày tươi tỉnh, tiêu sái đi vào: “Sao rồi, không đợi tôi đến mà đã bắt đầu à? Hôm nay ai số đỏ thế?”
Đa số các nam nữ nghệ sĩ đều đứng lên, tươi cười chào đón y: “Đạo diễn Đoàn!” “Đạo diễn Đoàn đến rồi!”
“Gì mà số đỏ với không số đỏ, đều là anh em trong nhà cả, của tôi cũng chính là của anh thôi!” Một người cất giọng Quảng Đông, vỗ vỗ lên thắt lưng tiểu nam hài yêu diễm trong tay: “Nè, chào Đoàn ca đi.”
Tiểu nam hài phong tình vạn chủng nhếch đôi mắt câu hồn: “Đoàn ca, chào anh.”
Đoàn Hàn Chi không để ý đến cậu ta, ngược lại hất cằm với Hứa Nhạn: “Còn không mau châm thuốc cho Thạch ca.”
Người tên Thạch ca này không phải nhà đầu tư hiện tại cho bộ phim của Đoàn Hàn Chi, nhưng thế lực bên trong tương đối lớn, nghe nói đã tiếp xúc với Đoàn Hàn Chi mấy lần, luôn ngỏ ý được đầu tư cho phim mới của y. Hứa Nhạn có tham vọng trèo cao, luôn muốn kết thân với những nhân vật lớn, đáng tiếc nàng không đủ nổi tiếng. Kể cả khi Đoàn Hàn Chi đáp ứng sẽ dẫn nàng đi giao thiệp, nàng cũng không hoàn toàn nhận thức được cơ hội khi tiếp cận những nhân vật này.
“Đây không phải nữ diễn chính trong bộ phim mới của cậu sao?” Thạch ca cười ha hả, Hứa Nhạn cũng không phản đối, lẳng lơ ngồi xuống bên cạnh hắn, ‘Tách’ một tiếng giúp hắn bật lửa châm thuốc.
“Không phải anh nói, của anh chính là của tôi, đương nhiên của tôi cũng là của anh.” Đoàn Hàn Chi kéo ghế ngồi xuống, lập tức có người ân cần đưa cho y ly whisky đá: “Hứa Nhạn, hôm nay cô là nữ nhân vật chính của Thạch ca, cứ đi đi, xem người đạo diễn như tôi không tồn tại là được rồi.”
Thạch ca cười đến nổi hai mắt híp lại: “Mọi người nhìn xem, mọi người nhìn xem, tôi nói tôi sẽ lấy lòng y trước, kết quả liền bị y giành, còn tặng cho tôi một người. Đoàn Hàn Chi này quả nhiên hiểu lòng người.”
Phó tổng giám đốc một công ty giải trí, chuyên môi giới nghệ sĩ cười nói: “Thạch ca, y đem nữ nhân vật chính tặng cho anh, anh cũng phải đáp lễ tương đương đấy nhé.”
Nam hài yêu diễm trong lòng Thạch ca lập tức nũng nịu: “Chu tổng thật xấu miệng, trong lòng người ta chỉ có mỗi Thạch ca thôi.”
“Chà chà, cái này không phải do cưng quyết định, phải hỏi Đoàn ca của cưng muốn gì kìa!” Thạch ca vỗ bàn, hỏi Đoàn Hàn Chi: “Lão Đoàn, cậu cần tiền không?”
Đoàn Hàn Chi cũng không ngẩng đầu lên, rít một hơi thuốc: “Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, cần nhiều cho lắm làm chi.”
Đoàn Hàn Chi không chú ý đến bọn họ nữa, tao nhã vẫy tay: “Vệ Hồng, lại đây rót rượu cho tôi.”
Y thật sự đã uống rất nhiều, cho dù Vệ Hồng không rót thì số người kính rượu y cũng không hề ít. Đây là mấy loại rượu trộn lẫn với nhau, Thạch ca lại cố ý ra lệnh cho mọi người chuốc say y, cứ xoay vòng kính rượu không ngừng. Tay Đoàn Hàn Chi bắt đầu run rẩy, lúc châm thuốc mãi không được đã chuẩn bị phát cáu lên, may mắn có tiểu nam hài yêu diễm nhanh tay lẹ mắt giúp y.
Lúc này, ý thức của y đã không còn rõ ràng, nửa điếu thuốc từ trên tay rơi xuống tấm thảm tơ tằm, bị y thuận tiện dẫm nát.
Đám người tiếp tục điên cuồng đến rạng sáng. Ban đầu là đánh bài, sau đó hút ma túy, có mấy nghệ sĩ uống thuốc lắc say sưa nhảy nhót, kế tiếp bắt đầu thoát y trước mặt mọi người. Đều là nam nữ nghệ sĩ nổi tiếng, đều xinh đẹp động lòng người, cuối cùng chẳng còn ai đánh bài nữa, trên sô pha cùng trên thảm, nơi nơi có thể nhìn thấy những kẻ không còn mảnh vải che thân quấn lấy nhau, dưới ngọn đèn mờ ảo giống như mười tám tầng địa ngục, trụy lạc mà *** mĩ.
Chỉ có điều, đám yêu tinh nơi địa ngục này là đơn thuần hưởng thụ trụy lạc, không ngại ngùng thể hiện bản chất anh tình tôi nguyện. Mỗi người đều ôm mục đích trần trụi – muốn nổi tiếng, muốn đổi đời, muốn trở thành bề trên trong mắt kẻ khác.
Đoàn Hàn Chi nằm trên ghế sô pha, say đến gần như bất tỉnh nhân sự. Thạch ca đẩy Hứa Nhạn ra, chậm rãi đi đến bên cạnh y, thấp giọng cười hỏi: “Hàn Chi, theo tôi một đêm, bộ phim sắp tới tôi đầu tư cho cậu năm vạn, đồng ý không?”
Đoàn Hàn Chi không mở mắt, thản nhiên cười lạnh một tiếng: “Bảo anh theo tôi một đêm, tôi đóng phim cho anh quay, toàn bộ lợi nhuận bán vé thuộc về anh, một xu tôi cũng không lấy — anh có đồng ý không?”
Thạch ca cứng đờ người, sau một lúc lâu mới thở dài, cực kỳ tiếc nuối: “…Quên đi.”
Hắn phất tay ra hiệu cho nam hài yêu diễm: “Nè, dìu Đoàn ca vào phòng hầu hạ cho tốt.”
Không ngờ nam hài kia vừa nâng Đoàn Hàn Chi dậy, y liền đột nhiên vươn tay ra, hai mắt mơ hồ phân phó: “Vệ Hồng!”
Nam hài nhìn lại, thấy nam nhân trẻ tuổi vừa rồi vẫn đứng bên cạnh Đoàn Hàn Chi nhanh chóng bước tới, chuẩn xác nắm lấy tay Đoàn Hàn Chi.
Nam hài thoáng kinh ngạc, cậu ta nghĩ nam nhân này chính là bảo tiêu thuộc bộ đội đặc chủng trong truyền thuyết của Đoàn Hàn Chi – Hoa Cường, ai biết lại là người khác. Cái tên Vệ Hồng hình như đã loáng thoáng nghe qua ở đâu, nam hài cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ: Đây không phải nam diễn viên chính trong bộ phim mới nhất của Đoàn Hàn Chi sao?
Có thể đi theo Đoàn Hàn Chi đến đây, nói hai người bọn họ không có gian tình, có ngu mới tin!
Được Vệ Hồng đỡ, Đoàn Hàn Chi ngã vào người hắn, bất động.
Nam hài nhìn hai người bọn họ, đột nhiên cười tà, kề sát vào tai Đoàn Hàn Chi thổi nhẹ: “Đạo diễn Đoàn, nếu ngài muốn chơi 3P, em cũng có thể hầu hạ nha.”