Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 1006 : Liên minh - Tiến sĩ ở căn cứ
Ngày đăng: 04:23 30/04/20
Tề Vân Diên dẫn người của chiến đội Diệm Ưng cướp phi cơ của chiến đội Chick, chuyện này ở quân đội chung quy bởi vì sự ầm ĩ của Bành Khố Các mà không thể đè xuống được nên đã nhanh chóng sôi sục truyền đi rồi.
Nhưng người của Bộ chỉ huy vẫn đang ngầm đấu đá với nhau, Thủ trưởng đứng ra đưa chứng cứ có sức thuyết phục về việc họ trung thành với Liên minh.
Bởi vì trước kia lúc Tề Vân Diên xuất hiện vẫn luôn nhắc đến Vệ Thường Khuynh, hơn nữa người đi theo bên cạnh cô đều là thuộc hạ trước kia của Vệ Thường Khuynh, cho nên, Vệ Thường Khuynh cũng không thể tránh được việc lại phải đứng trước đầu sóng ngọn gió thêm một lần nữa.
Tranh luận xoay quanh anh lại bắt đầu.
Giống y như trước kia, có người ủng hộ anh tin tưởng anh, nhưng cũng có người vu khống anh là kẻ phản quốc, muốn hung hăng giẫm đạp anh.
Lần này Thủ trưởng không bo bo giữ mình giống như nửa năm trước, ông không nói gì cả mà thay đổi hoàn toàn thái độ, đứng về phía Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô.
Thậm chí, Bành Khố Các vốn dĩ muốn dẫn người đi truy bắt mấy người Tề Vân Diên, bị ông ấy trực tiếp phái người cưỡng chế ngăn cản. Còn nữa, lần này Tướng quân Mạt không ủng hộ chiến đội Diệm Ưng nữa, mà là quyết định vì đại nghĩa diệt “thân”.
Sở dĩ nói là thân, là bởi vì trước kia ông ta đều đứng về phía Vệ Thường Khuynh, cũng luôn ủng hộ cho anh, Vệ Thường Khuynh không thích giao tiếp xã giao, tính nguyên tắc mạnh, vừa kiêu ngạo vừa bướng bỉnh, cái tính khí thối đó thực ra đắc tội không ít người, nhưng lần nào cũng là Tướng quân Mạt đứng về phía anh, xử lý cho anh.
Mà lần này, vì ông ta quyết liệt yêu cầu khai trừ tất cả đội viên của chiến đội Diệm Ưng ra khỏi quân đội nên đã khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng bất ngờ.
Mà Tướng quân Mali trước kia luôn đối đầu với Vệ Thường Khuynh cũng có thái độ khác thường, lần này ông ta lại lập trường kiên định đứng về phía Thủ trưởng.
“Tôi đã gặp Tề Vân Diên rồi, đó là một cô gái xinh đẹp, tôi cảm thấy cô ấy không giống với người đại gian đại ác hoặc là xảo quyệt hung ác gì, ánh mắt của cô ấy rất chính trực...”
Buổi sáng hôm nay, lúc tới họp, Thủ trưởng nói một câu như vậy, không, nửa câu, bởi vì ông ấy còn chưa nói hết, đã bị người ngắt lời rồi.
“Thủ trưởng quen thân với Tề Vân Diên à?” Người hỏi lời này là Tham mưu trưởng.
Thủ trưởng lắc đầu: “Không quen, mới gặp một lần.”
“Vậy tôi muốn hỏi Thủ trưởng, ở cái thời đại ngay cả mặt cũng có rất nhiều gương mặt giả này, ngài làm sao có thể dựa vào duyên gặp mặt một lần mà tin tưởng Tề Vân Diên đó như vậy được?”
Nghe lời này, Thủ trưởng ngẩn ra.
“Mời tiến sĩ Lam vào đi.” Thủ trưởng nói.
Ngay sau đó, một người đàn ông mặc vest nhanh chóng tiến vào.
Đây chính là tiến sĩ Lam.
Nhìn ông ta đã hơn năm mươi, gần sáu mươi tuổi rồi, có lẽ tóc đã nhuộm nên vẫn là màu đen, nhưng không đậm lắm, hơi thưa, nhưng như vậy khiến cho ông ta hơi già trước tuổi, không biết có phải là phải khom người kiểm tra số liệu thời gian dài không mà lưng hơi gù.
Lúc ông ta ngước mắt nhìn mọi người, lại lập tức khiến cho người ta quên mất tuổi tác, quên mất cái lưng gù của ông ta. Bởi vì ánh mắt của ông ta vô cùng sắc bén, lại còn rất có tinh thần, chỉ giống một người đàn ông mới đứng tuổi.
“Các vị đều ở đây sao, vậy thì thật tốt quá.” Tiến sĩ Lam sau khi đi vào cũng không khách khí, đi tới bàn họp tìm một chỗ trống rồi kéo ghế ra, sau đó mới hỏi: “Tôi có thể ngồi ở đây không?”
Mông đã sắp chạm vào ghế rồi mới hỏi?
Ánh mắt Thủ trưởng lóe lên, không nói gì.
Nơi này là quân đội.
Là Bộ chỉ huy.
Ông ấy vẫn không nên làm chủ cái này thì hơn.
Tướng quân Mali nhìn ông một cái, âm thầm nghiến răng.
Thủ trưởng nhìn thì có vẻ luôn mềm mỏng, nhưng rõ ràng rất có lập trường, rất có lý trí.
Rõ ràng ông ấy luôn ngồi ở vị trí chủ, lúc này lại ném chuyện này cho quân đội bọn họ.
Tướng quân Mạt nhìn về phía Tướng quân Mali, ý tứ rất rõ ràng là bảo Tướng quân Mali lên tiếng.