Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 1043 : Liên minh - Ai cậy thế ức hiếp người

Ngày đăng: 04:24 30/04/20


Phụt!



Tướng quân Mạt nghe hết câu nói của anh, ngụm trà đang uống dở cũng phun hết ra ngoài.



“Vệ Thường Khuynh, cậu biết cậu đang nói đến ai không? Đó là cháu gái của Thủ trưởng!” Tướng quân Mạt cảm thấy bản thân sắp điên rồi, chuyện khó như vậy, trước đây cậu ta luôn đi tìm Mali, sao lần này lại tìm ông ta chứ?



Thế này không phải là đang muốn rước phiền phức tới cho ông ta à?



Bắt người ở dinh Thủ trưởng, hơn nữa người bị bắt còn là cô cháu gái mà Thủ trưởng yêu thương nhất, cậu bảo Thủ trưởng phải làm sao?



Chuyện này, phải nói sao với những người bên ngoài?



Chuyện này sẽ gây ảnh hưởng lớn thế nào đến Thủ trưởng? Đến lúc đó, bọn người của văn phòng chính phủ tối cao, đám trợ lý Triệu, còn chưa kể đến phía quân đội, chắc sẽ xé xác họ ra mất?



Hơn nữa, không phải ngài Thủ trưởng đã bỏ ra không ít sức lực trong việc khôi phục quân hàm cho cậu sao?



“Tôi biết, biết còn rõ hơn ông nhiều.” Vệ Thường Khuynh lạnh lùng nói. Anh còn biết Phương Viện Viện là con gái ruột của Thủ trưởng nữa.



Vậy thì đã sao?



Thủ trưởng dung túng Phương Viện Viện không biết đúng sai như vậy, tâm tư ác độc, ông ấy cũng phải chịu trách nhiệm.



“Nếu cậu đã biết sao còn đòi bắt cô ta? Có lẽ cô ta cũng chỉ vô tình nghe được chuyện của loạn quân biên giới, rồi vì quá tức giận Tề Vân Diên nên mới thuận miệng nói ra thôi, cậu cứ giả vờ như không nghe thấy thì không phải chuyện này sẽ qua rồi sao!



“Qua?” Ánh mắt Vệ Thường Khuynh trở nên hung hãn: “Không thể nào. Chuyện này rất nghiêm trọng, nhất định phải thẩm vấn cho rõ, tôi đã báo với ông rồi, bây giờ sẽ cho chiến đội Diệm Ưng hành động.”



Nói xong, anh liền cúp máy, quay sang gọi cho Quân Lương.



Hệ thống Tiểu Nhất thở dài nói với Tề Tiểu Tô: “Lần này không biết Thủ trưởng sẽ làm sao nữa.”



Thiếu soái rất tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.



Tề Tiểu Tô đang định lên tiếng liền thấy Thủ trưởng dẫn theo trợ lý Triệu và mấy vệ sĩ phía sau vội vã kéo cả đoàn người vào.



Lúc này, Phương Viện Viện đang co ro nằm trên thảm cỏ trong vườn, bị ánh mặt trời rọi thẳng vào người cô ta, còn những người khác thì đứng rất xa, không ai dám đến gần.



Vệ Thường Khuynh vẫn đang gọi điện thoại, Tề Tiểu Tô đứng bên cạnh anh, đang ngước mắt nhìn sang.
Lolita nhìn thẳng mắt với cô, ánh mắt mờ ám không rõ ràng.



“Tiểu Nhất, thành phần trong nước hoa của Lục Quang đã phân tích xong chưa?” Cô bỗng có dự cảm không lành trong lòng, liền hỏi.



Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Vẫn chưa, vừa rồi một là bị chuyện của Phương Viện Viện cắt ngang, hai là thành phần của loại nước hoa đó tương đối phức tạp, nhất thời chưa thể phân tích ra được.”



“Tiếp tục đi.”



Tề Tiểu Tô tìm quanh một vòng, quả nhiên không nhìn thấy Lục Quang đâu nữa.



Sao anh ta phải lặng lẽ rời khỏi đây?



Nhưng vì chuyện của Thủ trưởng và Phương Viện Viện, cô đành tạm thời gác nghi hoặc về Lục Quang lại.



“Chỉ là xung đột nhỏ, chúng ta đóng cửa lại giải quyết thế nào cũng được, sao phải kinh động phía quân đội chứ?” Thủ trưởng cảm thấy đầu mình râm ran cả lên, ông cố gắng thuyết phục Vệ Thường Khuynh: “Viện Viện vẫn chỉ là một đứa trẻ...”



Vừa nghe thấy câu này, Tề Tiểu Tô cũng không kìm được cơn giận.



Ngay sau đó cô liền nghe thấy Vệ Thường Khuynh cắt ngang lời ông: “Tuổi tác của Vân Diên cũng xấp xỉ cô ta, nhưng tôi chưa từng cảm thấy cô ấy giống một đứa trẻ.”



Những người khác không nhịn được muốn phản bác.



Đương nhiên rồi, nếu cậu cảm thấy cô ấy giống một đứa trẻ liệu có coi cô ấy là vợ mình không hả?



Nhưng hành vi của Tề Vân Diên đúng là không giống với một đứa trẻ thật!



“Thường Khuynh, cậu cũng biết, quan hệ của tôi và Viện Viện.”



“Thế nên, Thủ trưởng ngài định cậy thế ức hiếp người sao?”



Thủ trưởng sững sờ.



Ông nào có ý cậy thế ức hiếp người chứ?



Bây giờ người bị đánh te tua là con gái của ông, không phải là Tề Vân Diên. Vậy rốt cuộc là ai ức hiếp ai đây?