Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 1106 : Liên minh - Màn chào s n đáng kinh ngạc
Ngày đăng: 04:25 30/04/20
Tề Tiểu Tô nhíu mày.
Nếu đối phương đã là người cải tạo gen, tay không tấc sắt mà đối đầu nhau thì chắc chắn họ sẽ giành ưu thế hơn.
Cô đã từng tiếp xúc với người cải tạo gen, chức năng cơ thể của chúng vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, ba người Fillet kia, nghe nói mới là cường hóa ở mức căn bản.
Hai mươi người mà bên căn cứ kia cứ đi lần này chắc hẳn còn mạnh mẽ hơn ba người kia?
Đúng lúc này, có một người khác lặng lẽ tiến vào.
Anh ta đi tới, ngồi xuống bên cạnh Chúc Niệm Tề.
Tần Tốc và những người khác liếc mắt nhìn anh ta, nhưng họ phát hiện ra người này rất xa lạ, họ căn bản không thể nhận ra ai. Nhưng đội trưởng không nói gì, họ cũng im lặng, không dám hỏi.
Tế Tiểu Tô liếc nhìn anh ta mà khựng lại.
Người đàn ông có dung mạo bình thường ấy mỉm cười với cô, nháy mắt.
Nhưng Tế Tiểu Tô lại đoán ra được từ ánh mắt của anh ta.
“Đây là Mạt Ca Lạc à?” Cô hỏi anh trong đầu.
Vệ Thường Khuynh ừm một tiếng.
Sau khi có được thuốc của Chúc Niệm Tề, Mạt Ca Lạc tiêm thuốc thay đổi khuôn mặt, rời khỏi căn hộ chung cư kia, anh ta và Vệ Thường Khuynh vẫn luôn liên lạc với nhau, nhưng Tế Tiểu Tô không gặp lại anh ta nữa.
Nhưng cô đoán được, do lão Mạt gần đây không tới tìm cô nữa, chắc hẳn Mạt Ca Lạc đã âm thầm đối đầu với tập đoàn tài chính Mạt thị của cha anh ta rồi, điều này khiến lão Mạt mới có chuyện để làm, tạm thời không quan tâm tới cố.
Tất nhiên, trong chuyện này chắc chắn có bàn tay Vệ Thường Khuynh giúp đỡ.
Nhưng hôm nay anh ta tới đây làm gì?
“Người của căn cứ nghiên cứu chắc cũng qua đây đó, Mạt Ca Lạc không sợ bị đám người đó nhận ra à?”
“Em thiếu tin tưởng vào bản lĩnh của Chúc Niệm Tề quá rồi” Vệ Thường Khuynh cười khẽ.
Chúc Niệm Tế nói anh ta có thể tới tức là đã chắc chắn sẽ không bị đối phương nhận ra.
Mạt Ca Lạc cũng muốn biết, sau khi anh ta rời đi, những đối tượng thí nghiệm kia đã biến thành thứ gì.
Năm người bộ đội đặc chủng không kịp phản kháng, thậm chí còn không có thời gian lùi lại.
Năm người đồng loạt bị hất bay ra ngoài, vẽ ra những vòng cung khác nhau trong không khí rồi nặng nề rơi xuống đất. Trong đó có một người còn phun ra máu.
Bại trong chớp mắt!
Đây đúng là bị đánh bại trong chớp mắt mà!
Tất cả người của quân bộ gần như đứng bật dậy trong chớp mắt, sự kinh hãi như con sóng lớn cuộn lên trong lòng, sắp đánh cho họ ngã nhào lên bờ cát.
“Đây, đây là chuyện gì thế này?” Biểu cảm của Tướng Quân Mali vô cùng khiếp sợ, gần như không dám tin vào mắt mình.
Năm người này thực sự là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ mà ông đã cất công chọn ra sao?
Tại sao chỉ một lần đối mặt đã bị người ta tiêu diệt rồi!
Như thế này thì mặt mũi của quân đội biết để vào đâu!
Tướng quân Mạt chậm rãi xoay xoay chiếc nhẫn ngọc trên tay: “Mới là trận đấu đầu tiên thôi, còn những bốn trận nữa cơ mà? Tướng quân Mali cũng không cần phải cuống lên thế”
Làm sao mà ông có thể không cuống lên được?
Ngữ điệu trong câu nói của Tướng quân Mạt như đứng về phía đối phương vậy, có ý châm chọc thoảng qua!
Đúng là lố bịch!
Tướng quân Mali hừ một tiếng, vẫy tay gọi một sĩ quan đứng bên cạnh, nói nhỏ vào tai người đó vài câu gì đó. Vị sĩ quan kia lập tức đi ngay.
Chỉ một lúc sau, người đó đã tiến vào phòng quan sát nơi Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô đang ngồi.
“Thiếu soái, Tướng Quân Mali nhờ tôi chuyển lời tới Thiếu soái”
Vệ Thường Khuynh liếc nhìn cậu ta, cũng rời mắt khỏi sân đấu: “Nói đi.”
“Tướng quân Mali hỏi Thiếu soái có nhìn rõ đối phương đã làm gì không? Có cách nào xoay chuyển tình thế không?”
Tất nhiên Vệ Thường Khuynh nhìn rất rõ, cho dù anh không nhìn rõ, cũng có thể tưởng tượng ra chuyện gì đã xảy ra.