Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 170 : Chó cắn lã động tân
Ngày đăng: 04:14 30/04/20
Lúc dẫn bọn họ đi đăng ký, Quan đổng và Mạc đổng cũng vừa đúng lúc đăng ký xong, mặc dù chỉ là tạm thời hợp thành đội đấu đá một lần, nhưng bọn họ cũng dùng máy vi tính đăng ký, bên cạnh còn có một màn hình nhỏ hiển thị tình hình đội nhóm.
Ba đội đã đăng ký, bây giờ đội một của Nghê Hào, nhân viên cả đội đã đạt đến mười sáu người, đội ba của Hoàng Nhược Mi cũng đã đạt đến mười hai người, chỉ có đội hai của Nghiêm Lập Hoa, đến bây giờ thành viên mới có…
Một.
Chỉ có mình ông.
“Chúng tôi muốn đăng ký gia nhập đội hai.”
“Mấy người? Đều muốn gia nhập đội hai? Nhân viên nghiệp vụ đăng ký kia ngẩn ra, nhìn bọn họ một cái, “Mấy người?”
“Năm người chúng tôi.”
Quan đổng bên cạnh nhìn một cái nói: “Mấy vị, các vị có biết thua rồi phải trả giá thế nào không? Nếu như thua rồi, tất cả đá thô hoặc là đá nguyên khối mấy ngày nay các vị có được ở đây, đều phải thuộc về bên thắng.”
Cũng có nghĩa là, trong ba ngày này, bao gồm đá thô bọn họ mang vào sân bây giờ, tiếp theo nếu như mua được đá thô hoặc là đá nguyên khối ở đây, chỉ cần đội mình thua, những thứ này đều thuộc về bên thắng.
Đối với nhóm mấy người Quan đổng mà nói, có lẽ tổn thất mấy khối đá thô cũng chẳng sao, nhưng những người ở bên ngoài đến này, đối với bọn họ mà nói, một khối đá thô có thể chính là toàn bộ tài sản, hoặc là cơ hội đổi đời đều nằm ở một lần hành động này.
Cho nên nghe thấy Quan đổng nói như vậy, có hai người cũng hơi chùn chân.
Hai người lúng túng mà áy náy nhìn bạn một cái.
“Chúng tôi không miễn cưỡng.” Tề Tiểu Tô nhìn thấu hai người bọn họ đã có vẻ muốn rút, liền lên tiếng nói.
“Xin lỗi, chúng tôi mượn tiền mua đá thô, nếu như thua mất rồi, đến tiền chúng tôi cũng không trả nổi.” Một người đàn ông trong đó cúi thấp đầu xuống.
Một người khác cũng lúng túng nói: “Tôi là lấy tiền vợ tôi định mua xe ra, mua rất nhiều đều thua cả rồi, đây là hy vọng cuối cùng của tôi, bởi vì chúng tôi không dễ gì mới dành được tiền định mua xe tải đi vận chuyển, nếu như tôi không mang tiền kiếm được để mua xe về, vợ tôi sẽ ly hôn với tôi.”
Nghiêm lão thở dài: “Không sao, mỗi người có chí riêng, chúng ta không miễn cưỡng.”
Bọn họ đã chuẩn bị tâm lý xong rồi, ván đầu tiên thua thì thua thôi, thua một ván, ván đầu tiên không đề phòng được, bọn họ vẫn còn cơ hội hai ván nữa.
“Ba người thì sao?” Tề Tiểu Tô nhìn ba người đàn ông còn lại, nhìn dáng vẻ xoắn xuýt của bọn họ đã biết đá thô này đối với bọn họ mà nói cũng không dư dả tiền mà mua được.
“Chúng tôi muốn theo cô Tề.”
Ba người kia lại đồng thanh.
Tề Tiểu Tô yên lặng mấy giây, trầm giọng nói: “Tốt.”
Ba người đăng ký tên của mình.
Người đầu tiên chạy đến nói muốn theo cô tên là Hạ Anh Hà.
Còn có hai người là Trang Nguyên, Đỗ Hướng Tiền.
Sau đó trò chuyện đơn giản, Tề Tiểu Tô mới biết ba người bọn họ đều là tới từ cùng một thành phố, quen nhau nhiều năm rồi, ba người còn có thể nói là người cùng cảnh ngộ. Vốn dĩ ba người trợ giúp nhau buôn bán cũng kiếm được chút tiền, sau đó Hạ Anh Hà tiếp xúc với đá thô, đam mê đấu đá, cảm thấy chuyến đi này hẳn có tiền đồ, liền kéo Trang Nguyên và Đỗ Hướng Tiền vào. Nhưng vận may của ba người bọn họ không tốt, cả đường đều thua.
Một người thua rồi, hai người còn lại liền nghĩa khí chia sẻ, kết quả ba người càng chơi càng tệ. Lần này biết hội đấu đá, ba người chuẩn bị ba khối đá thô, còn xoay sở một khoản tiền nhỏ, muốn thử vận may xem có thể lại mua thêm một khối nữa không, không ngờ quy tắc đột nhiên trở nên kỳ lạ như vậy.
Đi theo Tề Tiểu Tô là quyết định của Hạ Anh Hà, Trang Nguyên và Đỗ Hướng Tiền cũng không có ý kiến.
“Tôi sẽ cố gắng thắng.” Tề Tiểu Tô giơ giơ quả đấm nhỏ.
Lúc này, tiếng của Hệ thống Tiểu Nhất vang lên: “Mảnh vỡ năng lượng! Ở phía kia!”