Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 172 : Gia tài bạc triệu

Ngày đăng: 04:14 30/04/20


Nghê Hào mặc dù không thường làm việc ở đây, nhưng ông ta khoác lác là một quý tộc thích thưởng thức nghệ thuật, ở đây thường xuyên có triển lãm của mọi người, có rất nhiều buổi ông ta sẽ tài trợ, cho nên thuê một căn phòng làm việc ở đây.



Lúc Tề Tiểu Tô vào phòng, Nghiêm lão và Nghiêm Uyển Nghi đã đến rồi. Quyền Tứ, Thạch Quỷ và Minh Thông cũng đều ở đây, trừ những người này ra, còn có mấy người ăn mặc rất giống nam nữ tài giỏi cầm tài liệu chờ đợi, cảm giác rất khoa trương.



“A, đây chính là cô Tề Tiểu Tô không sợ trời không sợ đất sao?”



Nghê Hào ngồi sau bàn giám đốc cảm giác giống như Hoàng thượng ngồi trên ghế rồng. Thật ra diện mạo của Nghê Hào rất bình thường, nhưng đều nói tướng do tâm sinh*, trên người ông ta có một loại tàn ác. Ở một số người vẻ tàn ác này có thể là một dạng áp chế về khí thế, nhưng ở trên người Nghê Hào, lại chỉ là một cảm giác làm người ta cảm thấy hơi u ám.



* Tướng do tâm sinh: trạng thái cảm xúc của một người có thể ảnh hướng đến những vấn đề nhất định, ví dụ như các yếu tố bên trong của một người có thể làm thay đổi môi trường xung quanh người đó.



Thế mới nói, có người vừa xuất hiện đã khiến cho người ta có cảm giác “hắn là người xấu”, đây là do sự ác độc lộ cả ra ngoài chăng.



Nếu như là Tề Tiểu Tô của kiếp trước, có lẽ trong lòng sẽ thấy sợ hãi. Nhưng Tề Tiểu Tô bây giờ đã không còn ngốc như ngày xưa nữa, tim cô chỉ đập “thịch” một cái, thầm đoán có thể mọi chuyện sẽ không như cô tưởng tượng, Nghê Hào thật sự sẽ trả cho cô hai trăm triệu.



Bề ngoài cô trấn định như thường gật đầu: “Ông chính là Nghê đổng à.”



“Nghe nói cô Tề từ nhỏ đã không có cha mẹ, đây quả nhiên là thiếu gia giáo.” Một người phụ nữ đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi trắng và áo khoác màu đen bó đứng bên cạnh Quyền Tứ lạnh lùng nói: “Nói chuyện với Nghê đổng lại láo xược như vậy.”



“Chẳng lẽ tôi phải cúi đầu hay là dập đầu hô to một câu Nghê đổng vạn tuế sao?” Lúc này Tề Tiểu Tô thật sự bị chọc tức.



Nghê Hào vừa mở miệng đã châm biếm cô, cô chẳng qua là trả lời một câu “ông chính là Nghê đổng à” thôi, mà đã là láo xược à?



“Ôi, được rồi, tôi là người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao? So đo với một cô gái nhỏ.” Nghê Hào giơ tay lên ngăn người phụ nữ đang định nói kia lại, “Mời cô Tề ngồi.”



“Cám ơn.”
“Tra ra được rồi, tài liệu đều là thật, năm đó giá chốt của mảnh đất này là chín mươi sáu triệu, giá thị trường bây giờ là một trăm ba mươi triệu, cộng thêm những thứ khác, hẳn đã vượt quá hai trăm triệu rồi.”



“Nghê Hào sẽ tốt như vậy sao?”



“Bản Hệ thống thuận tiện kiểm tra tài sản của Nghê Hào, ông ta bây giờ không có đủ hai trăm triệu cho cô, trừ phi ông ta sẵn lòng cho cô cổ phần. Cho nên ông ta chỉ có thể cho cái này.”



Chuyện này cũng quá kỳ lạ, nếu như Nghê Hào quả thật coi trọng hạng mục này như vậy, không nên dễ dàng cho cô mảnh đất kia như thế chứ, cho nên rất có thể hạng mục đó ông ta thật ra cũng không thấy khả quan.



Nhưng bất kể như thế nào, nhận lấy đồ đi rồi hãy nói! Hệ thống Tiểu Nhất đã tra ra rồi, trừ cái này ra, Nghê Hào không thể nào có hai trăm triệu tiền mặt hoặc là bất động sản cho cô, chẳng lẽ cô còn nói không muốn chắc?



Nhận được chính là tiền!



“Được, tôi đồng ý nhận mảnh đất này, hạng mục này vậy.” Tề Tiểu Tô quyết định ngay.



“Tiểu Tề…” Nghiêm lão ít nhiều vẫn có chút lo lắng, ông không tin được Nghê Hào, chỉ sợ mảnh đất này, hạng mục này có chỗ không ổn.



Nhưng Tề Tiểu Tô đã quyết định rồi sẽ không dễ dàng thay đổi.



Ngay sau đó hai bên đều ký vào các giấy tờ thay đổi và chuyển nhượng hợp đồng, Tề Tiểu Tô lập tức thành người giàu có với tài sản hai trăm triệu.



“Vậy tôi ở đây còn có việc, không giữ mấy vị lại nữa.” Sắc mặt Nghê Hào lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách.



Tề Tiểu Tô đảo mắt một vòng, đi tới trước mặt Thạch Quỷ, giơ tay ra với hắn.