Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 185 : Nhìn trộm
Ngày đăng: 04:14 30/04/20
“Cẩn thận.”
Chúc Tường Đông ngay lập tức theo bản năng với tay về phía eo cô giữ lại, nhưng khiến hắn hoàn toàn không ngờ là Tề Tiểu Tô lại vẫn có thể nhận ra được, eo linh hoạt lắc một cái, lại tránh được hắn, cả ly trà trong tay liền hắt lên Thạch Quỷ.
Cái này có thể coi như là trúng ngực, bởi vì cả ly trà lớn kia đều đổ lên ngực Thạch Quỷ.
“Ôi chao, thật xin lỗi ông Thạch Quỷ! Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi!” Tề Tiểu Tô giơ tay ra liều mạng lau quần áo của hắn, nhưng nước trà làm sao có thể lau sạch được? Hơn nữa cô vừa mới ăn điểm tâm, trên tay còn dính một ít vụn bánh ngọt, lúc này đều lau hết lên quần áo hắn.
Sắc mặt Thạch Quỷ vô cùng khó coi, Minh Thông cũng xanh mặt, lập tức kéo Tề Tiểu Tô ra.
“Cô rốt cuộc đang làm gì hả!”
“Chính là không cẩn thận vấp phải chân bàn thôi mà, thật xin lỗi, tôi cũng không phải là cố ý đâu, ông Thạch Quỷ đại nhân đại lượng, đừng tính toán với tôi nhé.” Tề Tiểu Tô lúc này bày ra bộ mặt thành khẩn không ngừng nói xin lỗi.
Minh Thông trước đó thua trong tay cô vốn dĩ nhìn cô hết sức không vừa mắt, bây giờ càng nổi giận đùng đùng, trừng cô, chỉ ngực bố mình tức giận nói: “Cô nhìn đi, bây giờ quần áo của sư phụ tôi vừa ướt vừa bẩn rồi, còn mặc thế nào hả?”
Tề Tiểu Tô tiếp tục cúi đầu khom lưng xin lỗi, thuận tiện lén liếc Thạch Quỷ ướt đẫm khắp ngực, trong lòng thầm vui. Mặc dù cách này rất cũ, nhưng đơn giản hiệu quả!
Hơn nữa cô vừa rồi thừa dịp sờ mấy cái, xác nhận ở trong ngực và cổ hắn không giấu hoặc là đeo bất cứ thứ gì.
Nếu như có khả năng, chỉ có thể là đeo trên tay, hoặc là túi quần?
Nhưng bây giờ thời tiết không phải quá lạnh, chỉ là mặc áo mỏng dài tay, nhìn không có chỗ nào có thể giấu một mảnh vỡ áo giáp được.
Chẳng lẽ mảnh vỡ kia rất nhỏ? Nhưng nếu quả thật nhỏ như vậy, tại sao năng lượng lại mạnh thế?
Tề Tiểu Tô cúi đầu, giống như là một đứa bé làm sai chuyện bị mắng không dám ngẩng đầu lên, bộ dạng vô cùng đáng thương.
Âm thanh u ám truyền từ đỉnh đầu xuống, Tề Tiểu Tô ngược lại thở phào nhẹ nhõm, bàn tay đang túm anh buông xuống, không dễ dàng gì mới phát ra tiếng: “Thiếu soái, tôi nghe được tiếng Thạch Quỷ cởi quần áo rồi.”
Vệ Thường Khuynh càng khoá cô chặt hơn, giơ tay véo má cô: “Em còn thật sự muốn đi xem.”
“Nếu không thì làm thế nào?” Tề Tiểu Tô hất tay anh ra, đã thành hình ảnh mờ như sắp biến mất rồi, sức lực vẫn còn lớn như vậy, đúng là nguy hiểm mà.
“Tôi đi vào.” Vệ Thường Khuynh nhíu mày.
“A đúng vậy, tôi cầm tay anh, anh đi vào, hắn còn không nhìn thấy anh.” Nhiều nhất là thấy khe cửa có cái tay thò vào thôi. Nhưng theo cô thấy, phòng tắm quá lớn, khi tắm còn ẩm ướt, có hơi nước nóng, Thạch Quỷ chưa chắc có thể chú ý đến cửa.
Đến khi bên trong truyền ra tiếng nước chảy, Vệ Thường Khuynh mới đẩy cửa ra lắc mình vào, anh muốn sờ vào đồ vật nhất định phải mượn tay Tề Tiểu Tô, tự mình không đụng được.
Thạch Quỷ quả nhiên là đang tắm rửa trong phòng tắm thủy tinh, Vệ Thường Khuynh kiểm tra bồn rửa mặt và giá đồ trên tường, không phát hiện bất kỳ mảnh vụn nào. May mà quần áo hắn thay ra đặt cạnh cửa, anh kêu Tề Tiểu Tô kéo ra ngoài lục soát, mình thì vào trong phòng tắm.
“Túi quần túi áo đều tìm cả rồi, không có gì cả.”
Tề Tiểu Tô buồn bực nói: “Liệu có đeo trên người không, tắm cũng không lấy xuống?”
Giọng Vệ Thường Khuynh có chút quái dị: “Trên người hắn không có gì cả.”
“Cái gì? Làm sao có thể?”
“Mảnh vỡ chắc chắn ở trên người hắn.”
Tề Tiểu Tô bị làm cho mơ hồ, không tìm được, còn nói trên người hắn không có gì cả, mảnh vỡ tại sao còn ở trên người hắn?