Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 187 : Làm người ta kinh ngạc

Ngày đăng: 04:14 30/04/20


Lúc này da mặt cô vẫn rất dầy, đặt nước hoa quả xuống, tay cố gắng vươn qua bàn về phía Thạch Quỷ: “Tôi không đi qua, nhưng có thể bắt tay ông Thạch Quỷ bày tỏ xin lỗi không?”



Cô gái nhỏ cố gắng vươn người qua, tay duỗi dài, mong đợi nhìn hắn, nếu như thỉnh cầu như vậy hắn cũng cự tuyệt, vậy giống như thể hiện hắn vô cùng ác nghiệt không thấu tình đạt lý.



Đương nhiên, nếu như không phải là ở trước mặt Chúc Tường Đông, Thạch Quỷ tuyệt đối không để ý đến chiêu này của Tề Tiểu Tô. Nhưng bây giờ hắn không thể chắc chắn quan hệ của Tề Tiểu Tô và Chúc Tường Đông, xem ra giữa bọn họ dường như vô cùng quen thuộc, hắn ít nhất phải nể mặt Chúc Tường Đông.



Mặc dù lạnh mặt, nhưng hắn vẫn đứng lên, bắt tay với Tề Tiểu Tô.



Ngay chớp mắt bắt tay đó, hắn dường như cảm thấy tay tê dại một chút, nhưng lúc trong lòng hắn có chút ngạc nhiên muốn cảm thụ rõ ràng hơn, loại cảm giác này lại lập tức biến mất không còn dấu vết, giống như là hắn xuất hiện ảo giác vậy.



Hắn cảm thấy mắt mình hơi ngứa, chỉ là ở trước mặt người khác hắn không quen tháo cái mắt kính đơn kia xuống, chỉ có thể nhịn, cũng may sau khi ngồi xuống thì không sao nữa.



Mà lúc này Tề Tiểu Tô kinh ngạc không thôi.



Bởi vì Vệ Thường Khuynh nặng nề nói với cô, anh đã xác nhận rồi, mảnh vỡ áo giáp kia đích thực là ở trên người Thạch Quỷ, nhưng, là ở trong mắt của hắn!



“Trong mắt, làm sao có thể ở trong mắt chứ?” Tề Tiểu Tô nửa ngày vẫn không thể tiếp nhận nổi chuyện này.



“Nhìn thấy cái mắt kính đơn của hắn chưa?” Vệ Thường Khuynh đứng ở bên cạnh cô, nói: “Con mắt kia của hắn chắc là từng bị thương, vô tình thế nào, mảnh vỡ kia lại vào trong mắt hắn rồi.”



Tề Tiểu Tô hít một hơi lạnh.



“Tiểu Tô, sao cô không ăn? Ăn thử món cá chua ngọt này đi, rất ngon đó.” Chúc Tường Viêm dùng đũa chung gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong bát cô.



Tề Tiểu Tô hoàn hồn lại, vội vã vùi đầu ăn, thuận tiện chỉnh lý lại dòng suy nghĩ của mình.



Đợi cô ăn gần xong rồi mới coi là bình tĩnh lại, một lần nữa làm kẻ da mặt dầy.



Cô nhìn Thạch Quỷ, rất ngây thơ hỏi: “Ông Thạch Quỷ, mắt của ông là bị thương sao?”




Bầu không khí bữa ăn tối không tính là tốt, cũng không tính là tệ, Tề Tiểu Tô không có tâm tư để ý bọn họ nói gì, trong đầu của cô chỉ nghĩ đến chuyện móc mắt, móc mắt, móc mắt, sau đó cảm thấy khắp người lạnh run.



Dẫu sao cô vẫn không phải là một người lòng dạ ác độc vì đạt mục đích cái gì cũng có thể làm.



Sau bữa tối cha con Thạch Quỷ liền cáo biệt, Chúc Tường Đông nhận được điện thoại của Báo, sắc mặt hơi thay đổi.



“Anh, xảy ra chuyện gì thế?”



“Không thấy Lâm Vũ Hi đâu cả.”



“Cô ta còn có thể không thấy đâu?” Chúc Tường Viêm ngẩn ra.



Tề Tiểu Tô cũng ngẩn ra, Lâm Vũ Hi trước đó có giao hẹn với cái người tên là Lưu Hưng đó, muốn mang cô đi, nhưng bây giờ người bị tiêm chính là cô ta, Lưu Hưng hẳn không thể mang cô ta đi mới đúng. Bản thân Lâm Vũ Hi chắc cũng không hy vọng rời khỏi Chúc Tường Đông, khả năng tự mình chạy đi cũng không lớn.



“Chẳng lẽ là Hồng Tử Quân?”



“Cô nói cái gì?” Chúc Tường Đông nhìn qua, Tề Tiểu Tô mới phát hiện mình vô tình nói ra lời.



“Này, Chúc lão đại, trước đó tôi rõ ràng đã nói chuyện của Hồng Tử Quân cho anh rồi mà.”



Tề Tiểu Tô ở trước mặt hắn nói tới Hồng Tử Quân vẫn có chút lúng túng, dẫu sao đó cũng là bạn tình của bạn gái hắn.



Chúc Tường Đông cầm áo khoác lên đi ra ngoài: “Anh đi tìm chút.”



Chúc Tường Viêm không thể không đuổi theo, nhưng là không tình nguyện lắm: “Anh, để các anh em bên dưới đi tìm là được rồi, anh bị thương rồi còn tìm cái gì chứ.”



Chúc Tường Đông không để ý anh ta, quay đầu lại nói với Tề Tiểu Tô: “Cô cứ ở yên trong nhà, đừng đi đâu hết.”