Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 197 : Càn quét toàn hội trường - Năng lượng tấn công

Ngày đăng: 04:14 30/04/20


Tề Tiểu Tô căn bản không để ý tới những người khác, những chuyện khác, sau khi vào phòng vệ sinh cô lập tức để cho Hệ thống hấp thu năng lượng.



Ngọc cực phẩm còn chưa có cơ hội được cắt ra đã rất nhanh bị hấp thu hết sạch tất cả năng lượng, thành một đống bụi rồi. Tề Tiểu Tô thậm chí có thể cảm thấy Hệ thống Tiểu Nhất giống như là đói điên lên, điên cuồng nuốt thức ăn.



Sau khi hấp thu hai khối ngọc cực phẩm, năng lượng của Hệ thống Tiểu Nhất lập tức tăng không ít.



“Tốt rồi, bây giờ chúng ta phải đi nghênh tiếp chiến đấu rồi!” Tề Tiểu Tô rửa tay, lại rửa mặt, hít một hơi thật sâu, trở lại phòng triển lãm.



Vừa ra, cô liền thấy Chúc Tường Đông đang đứng đối diện với Nghê Hào.



Hai người này cuối cùng cũng mặt đối mặt rồi.



Mà không khí xung quanh rất kỳ lạ, tất cả mọi người đều nhìn bọn họ.



Chúc Tường Đông nhìn Tề Tiểu Tô đang nhìn qua đây, đưa mắt ra hiệu yên tâm với cô.



Cô đi làm việc cô phải làm đi, bên này giao cho tôi.



Tề Tiểu Tô làm một động tác cúi chào.



Cám ơn nhé, Chúc lão đại.



Cô trực tiếp chạy trở về khu tinh phẩm, Minh Thông ngăn trước mặt cô.



“Nghe nói cô Tề muốn càn quét toàn hội trường?”



Tề Tiểu Tô quét qua Thạch Quỷ đang từ cách đó không xa đi tới, cười lạnh một tiếng. Minh Thông đây là chạy tới trước muốn kéo dài thời gian của cô sao?



“Tiểu Viêm.”



“Rõ.” Chúc Tường Viêm lập tức vẫy tay, Báo tiến lên, một tay túm lấy vai Minh Thông, lôi gã sang bên cạnh.



Minh Thông lập tức nổi giận: “Các người đây là muốn làm gì? Muốn dùng bạo lực à! Báo cảnh sát!”



Tề Tiểu Tô liếc gã một cái: “Chỉ là mời anh nhường đường mà thôi!” Nói rồi cô đã đi qua, bắt đầu từ khối đầu tiên bên cạnh, giơ tay sờ một đường, nhanh chóng mà lưu loát.



Tiểu Lý đi sát bên cạnh cô.
“Tôi chỉ thích người biết điều như vậy, anh Báo, xem ra anh chỉ có thể chờ xem có cơ hội khác để luyện tay không rồi.” Tề Tiểu Tô xấu xa đảo mắt nhìn những người khác.



Ánh mắt này lập tức khiến cho lòng người sợ hãi.



Nhưng sau đó không có ai dám vì Quyền Tứ uy hiếp mà cố ý ngáng chân Tề Tiểu Tô nữa. Không bán? Có thể, vậy thì cũng không thể bán cho Thạch Quỷ.



Muốn bán, vậy thì xem ai nhanh tay trước.



“Cô gái nhỏ, cô vẫn còn nhỏ, vốn dĩ vẫn có tiền đồ tốt, đừng vì nhất thời kích động mà hủy hoại mình.” Thạch Quỷ nhìn Tề Tiểu Tô, chậm rãi nói: “Cô không thắng được đâu.”



“Vậy sao? Vậy chúng ta cứ chống mắt mà xem đi.”



Tề Tiểu Tô bây giờ nhìn đến con mắt dùng tròng kính đơn che mất là tay ngứa ngáy.



Mảnh vỡ chiến giáp bảo vệ mắt của Thiếu soái, cô sẽ lấy lại.



“Đây là khuyên nhủ cô, có một câu nói là cá không ăn muối cá ươn.”



“Cám ơn nhé.” Tề Tiểu Tô lười để ý tới hắn, xoay người sờ một khối đá thô khác, nhưng đồng thời, Thạch Quỷ cũng giơ tay ra với khối đá thô này.



Hắn đã tiến rất sát Tề Tiểu Tô, thấy Tề Tiểu Tô cũng nhìn trúng khối đá thô này, mắt hắn xoẹt qua ánh sáng, đột nhiên quát lên: “Tề Tiểu Tô!”



Tiểu Tô ngẩng đầu nhìn hắn.



Lại thấy Thạch Quỷ đột nhiên lôi tròng kính kia ra, nhìn thẳng vào mắt cô.



Tề Tiểu Tô nhìn thấy con mắt kia của hắn. Cô vốn dĩ tưởng rằng con mắt kia của hắn bị mù, nhất định là mắt chết có chút đáng sợ, hoặc là vết sẹo, hoặc là mắt giả, nhưng thật sự nhìn thấy rồi, cô mới phát hiện con mắt kia của hắn lại đẹp làm người ta kinh ngạc!



Con ngươi đen phát sáng giống như đá đen quý, ánh sáng lấp lánh, khiến cho người ta muốn đắm chìm vào.



“Đinh! Năng lượng tấn công! Đừng nhìn vào mắt hắn nữa, sẽ bị tổn thương thị lực!”



Tiếng báo động trước của Hệ thống đột nhiên vang lên cấp thiết.



Tề Tiểu Tô giật mình, lập tức nhanh chóng dời tầm mắt.