Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 221 : Cô nổi tiếng rồi

Ngày đăng: 04:14 30/04/20


Tề Tiểu Tô lại không chú ý tới cảm xúc của Khưu Linh Phương vì hiện giờ chính cô cũng sắp sụp đổ rồi, chỉ đang cố chống đỡ mà thôi.



Cô nhận được tin nhắn của thầy hiệu trưởng Dương báo rằng bọn họ sắp tới rồi, phòng đã đặt sẵn, bảo cô cứ vào trước.



“Chị Linh, đi thôi.”



Lễ tân xinh đẹp tiến lên đón: “Xin hỏi hai vị đã đặt phòng chưa ạ?”



“Rồi, phòng Sơn Thủy.”



“Vâng, mời hai vị vào.”



Lúc vào cửa liền cảm nhận được một luồng không khí mát lạnh phả vào mặt. Loại mát lạnh này không chỉ là cảm nhận của xúc giác mà còn của thị giác nữa. Trong Trúc Nhã Cư được trang trí cực kỳ thanh đạm, tông màu nhạt, bức tranh rừng trúc được vẽ lên trên bức tường trắng lớn bằng phong cách mộc mạc. Giữa rừng trúc là những khung cửa sổ được trạm trổ đan xen nhau rất tinh tế, những chiếc ô giấy dầu được vẽ tranh sơn thủy treo rủ xuống, không biết một cơn gió ở đâu thổi tới mang theo mùi hương thoang thoảng của lá sen, lá trúc.



Dù ở sảnh lớn thì giữa các bàn cũng sẽ có một bình phong cao chừng nửa người làm bằng trúc ngăn cách, khoảng cách cũng tương đối xa nhau nên sẽ khiến cho tâm trạng của người ta tốt hơn.



Quang cảnh thế này quả thực đã làm giảm bớt sự tuyệt vọng trong lòng Tề Tiểu Tô.



“Trúc Nhã Cư này trang trí đẹp thật.” Khưu Linh Phương nói.



Bọn họ đi vào phòng Sơn Thủy, bên trong quả thực có cả một hòn giả sơn, trên giả sơn có cả thác nước nhỏ, tuy là cảnh nhân tạo trong phòng, nhưng lại được sắp đặt rất rất khéo léo.



Trúc Nhã Cư không xa hoa như Minh Phủ Tư Gia nhưng có thể thấy được sự tỉ mỉ trong từng chi tiết.



“Tề tổng, lát nữa ai đến thế ạ?” Khưu Linh Phương cố gắng đặt hết sự chú ý vào công việc, nhưng nghĩ tới tiền phẫu thuật của bố mình, giọng nói của cô cũng hơi chua chát.
“Cái gì? Là cô ấy á?” Văn Nhĩ Định cũng rất kinh ngạc.



Hiệu trưởng Dương và Văn Nhĩ Thanh đưa mắt nhìn nhau, hai người đều tỏ ra khó hiểu: “Người đẹp cược đá gì cơ?”



Tề Tiểu Tô không ngờ giờ mình cũng nổi tiếng như thế, giật mình cười khổ: “Chắc người mà anh chị nói là em rồi.”



“Ôi thần tượng của tôi!”



Cả cô và hiệu trưởng Dương đều không ngờ chính vì chuyện này mà chuyện mời Văn Nhĩ Định về làm cũng coi như chốt xong. Thậm chí, Julia cũng đề ra yêu cầu được về làm cho Tề Tiểu Tô, bản thân cô ấy cũng chính là một nhân tài trong lĩnh vực tài chính.



Thầy hiệu trưởng Dương gần như không bắt kịp tốc độ này.



“Chuyện là thế nào đấy? Nhĩ Định, Julia, không phải hai đứa nói lần này về nước sẽ không vội vàng quyết định chuyện công việc sao?” Văn Nhĩ Thanh không tin tưởng Tề Tiểu Tô cho lắm. Tuổi tác và kinh nghiệm của cô gái này đều đã bày rõ trước mắt như thế, chẳng qua là vì nể mặt bạn học cũ nên ông ta mới nhẫn nại ngồi lại đây mà thôi.



Lúc này, Văn Nhĩ Định lại cực kỳ kích động.



“Anh, anh chẳng biết gì cả, lần này Tề Tiểu Tô thắng một trận cá cược cực kỳ đẹp mắt và vang dội! Giới kinh doanh chấn động vì cô ấy, giới cược đá nổi phong ba vì cô ấy! Nghê Hào và Nghê thị của thành phố K chắc anh cũng nghe nói rồi chứ gì?”



“Nghê Hào thì tất nhiên bọn anh biết, người đó các em đừng có tùy tiện chọc vào.”



“Gì chứ, cô Tề trước mắt anh đây chính là người đã chơi lão một vố to đấy! Cô ấy đã thắng Nghê Hào một hạng mục trị giá hai trăm triệu!” Mắt Văn Nhĩ Định sáng rực, kích động kể, “Còn giúp chủ tịch Nghiêm lấy được 20% cổ phần của tập đoàn Nghê thị! Đồng thời, cô ấy cược đá cũng lãi to, tách được một viên Đế Vương Song Sắc cực phẩm, mà cuối cùng viên Đế Vương Song Sắc đó đã thuộc về cô Tề đây!”



Julia cũng hưng phấn tới mức má đỏ ửng lên, ánh mắt nhìn Tề Tiểu Tô tràn ngập sùng bái: “Cô Tề Tiểu Tô giờ là thần tượng của rất nhiều người.”