Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 224 : Phỏng đoán đáng sợ

Ngày đăng: 04:14 30/04/20


Cô không muốn về nhà cũng không muốn tới trường vì nhất định Úc Hà Tâm và người của Đỗ gia đều tới đó tìm cô. Có khi ngay cả Nghê Hào và Hoàng Nhược Mi cũng đã phái người tới đây rồi ấy chứ.



Quán cà phê này làm ăn cũng không tốt lắm, vị trí cũng hơi khuất, kiếp trước cô vô tình nhìn thấy nó trong lúc đi tìm phòng trọ, lúc đó nghe người ta nói quán này làm ăn không tốt nhưng đã mở rất nhiều năm rồi, vì thế nên lúc này cô mới tới đây.



Có lẽ, chẳng ai tìm được tới nơi này.



Cung Thắng và La Thanh Đức nhận ra tâm trạng của cô không tốt nên cũng không dám nói chuyện với cô mà ngồi ở bàn bên cạnh, để cô yên tĩnh một mình.



Dù rằng bọn họ không hiểu tại sao lúc này nhìn cô lại có vẻ nôn nóng như thế, rõ ràng là lúc cược đá với Nghê Hào nhìn cô trấn định lắm cơ mà.



“Bốn giờ rồi, một ngày đã sắp qua.”



Tề Tiểu Tô cắn môi dưới.



Người thường có thể kiên trì khoảng ba ngày, Thiếu soái có thể lâu hơn một chút nhưng cùng lắm cũng chỉ thêm được hai ngày thôi. Lỡ như anh ấy không thể kiên trì lâu hơn người thường thì sao? Vậy chẳng phải là lúc này đã hôn mê rồi sao?



Hiện giờ, Tề Tiểu Tô có thể tưởng tượng ra được mọi tình huống tệ nhất.



Trong lòng như có lửa đốt nên cô chẳng làm nổi chuyện gì nữa. Nếu vẫn không thể xác định được Thiếu soái đang ở đâu thì cô sợ mình cũng điên mất.



Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Bản Hệ thống đã tra đi tra lại vài lần, xác định chỉ có sáu khu vực mỏ đó thôi. Hiện giờ chúng ta không có phương pháp nào khác, chỉ có thể đồng thời đi tra xét sáu nơi này, thuê người đi hoặc tìm lính đánh thuê cũng được, nhất định phải cùng đi điều tra cả sáu nơi này.”



“Nhưng mà phải điều tra thế nào đây? Nếu anh ấy nằm ở sâu trong mỏ quặng thì sao? Nếu máy móc không rà quét được tới thì sao?” Tề Tiểu Tô vò đầu bứt tai.



Nếu Vệ Thường Khuynh nằm sâu trong hầm mỏ thì phải đào quặng mới tìm được, nhưng người của cô sao có thể nhúng tay vào việc đào mỏ quặng của người khác chứ?



Đây là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.
Lúc này, Tề Tiểu Tô đã hạ quyết tâm phải có được vùng núi đó.



Dù ai tới tranh đoạt thì cô cũng sẽ không buông tay.



Nếu giờ có người tới ngăn cản cô, nhất định cô sẽ không nhịn được mà ra tay giết người luôn quá!



Cung Thắng rùng mình một cái, anh ta nhận ra mắt Tề Tiểu Tô đã đỏ lên rồi.



La Thanh Đức nhanh chóng đánh xe tới, nhưng hiện tại đã bốn rưỡi rồi.



“Các anh thay phiên nhau lái xe, giờ tôi nhất định phải tới núi sau thị trấn Minh Quang, cố gắng nhanh nhất có thể.” Tề Tiểu Tô lên xe, lập tức ra lệnh lái xe với vận tốc cao nhất.



Xe lao vút đi, đích tới là núi sau thị trấn Minh Quang.



Nhưng lúc này, Úc Hà Tâm cũng đã tra ra được tung tích của Tề Tiểu Tô.



“Cái gì? Cô ta lại chạy tới thị trấn Minh Quang ư?”



Đỗ Viên nghiến răng: “Không phải nó định chạy trốn đấy chứ?”



“Có ai nói đã định tội cô ấy rồi đâu!” Một nữ cảnh sát ở bên cạnh khẽ lẩm bẩm, Đỗ Viên lập tức trừng mắt với cô ta.



“Chúng ta cũng tới đó, nhất định phải tìm được cô ta và đưa cô ta về đây.” Úc Hà Tâm quyết định.



Xe cảnh sát lên đường, chạy thẳng về thị trấn Minh Quang.