Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 329 : Đến bạn bè cũng không thể làm

Ngày đăng: 04:16 30/04/20


Thiếu soái từng nói, con đường anh muốn đi, cuối cùng sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô, làm cánh tay của cô, để cô dựa vào, ngăn cản tất cả mưa gió cho cô.



Vốn dĩ cô cảm thấy chỉ là lời tỏ tình êm tai, không ngờ nhanh như vậy, anh đã thật sự cho cô chỗ dựa rồi.



Mặc dù không biết anh đang ở đâu, cách bao xa…



Lúc cô rơi vào nhớ nhung sâu đậm trước giờ chưa từng có thì Nghiêm Tắc Thâm đang lái xe vẫn kinh ngạc không thể nào lấy lại tinh thần được.



Cái này cái này cái này, sơn trang bây giờ là do Tiểu Tô quản rồi?



Vậy nên, Nghiêm tổng kinh ngạc không thôi hỏi một vấn đề đặc biệt ấu trĩ: “Vậy có phải lần sau có thể đưa bố tôi đến câu cá rồi không?”



Phụt.



Tề Tiểu Tô bật cười: “Có thể! Nếu không đợi ngày mai bà già kia và Đại Nhạc đi rồi, ngày kia chúng ta sẽ đến nhé! Tôi cũng học Nghiêm lão câu cá, chúng ta thi đấu xem ai câu được nhiều hơn!”



“Được!”



Dưới sự hưng phấn, Nghiêm Tắc Thâm lái xe nhanh như bay.



“Nghiêm tổng, anh về nghỉ ngơi đi, đưa tôi đến trường học là được rồi, hôm nay tôi có tiết.”



“Được, đúng rồi, bố tôi nói tối nay cùng ăn cơm, cô có thời gian không?”



Tề Tiểu Tô suy nghĩ một chút: “Được, chúng ta hẹn ở Thái Phong đi!” Trước đó cô và Chúc Tường Đông hẹn ở Thái Phong, kết quả xảy ra chuyện nên không đi nữa, cô vẫn muốn đi xem Thái Phong rốt cuộc như thế nào.



“Thái Phong? Được. Vậy mấy giờ tôi đến đón cô?”



Tề Tiểu Tô không nhịn được cười nhạo nhìn anh ta: “Nghiêm tổng, lão tổng lớn như anh, bây giờ đã trở thành tài xế của tôi rồi à, tôi không chịu nổi đâu.”




“Ừ, chị đồng ý tham gia rồi, nếu đi thì mỗi người phải đóng một trăm ba, còn nữa, phải ở lại một tối, đến lúc đó phải mang quần áo sạch để thay và một ít đồ ăn đi nữa.”



Cô vốn dĩ hẹn Khưu Tuyết Phương buổi chiều tan học cùng đi mua đồ, nhưng nếu tối đã hẹn đến Thái Phong ăn cơm với Nghiêm lão bọn họ, thì đi mua đồ với Khưu Tuyết Phương vào buổi trưa đi, ngày kia lên đường, cô cũng không chắc tối mai có rảnh không.



“Chị đi thì em đương nhiên phải đi rồi, bố, cho con tiền đi, chiều nay con sẽ đi nộp tiền!” Tô Á Thiên giơ tay với Tô Vận Thông.



La Hiểu càu nhàu: “Không phải nghe nói việc học tập ở Nhất Trung rất căng thẳng sao? Sao mà cấp ba rồi còn tổ chức đi du lịch hả? Thế này sẽ không ảnh hưởng đến học tập chứ?”



“Chao ôi, bà nói linh tinh cái gì thế.” Tô Vận Thông vừa móc tiền vừa nói: “Có Tiểu Tô trông nó rồi, bà còn sợ nó học không tốt à? Tiểu Tô, cậu cả chỉ thích Tiểu Thiên đi theo cháu, thật đó.”



Ông ta móc năm trăm tệ đưa cho Tô Á Thiên, nói: “Cầm lấy đi, mua nhiều đồ ăn để ăn cùng với chị con nhé, đừng tiết kiệm. Vậy Tiểu Tô, cậu mợ đi trước, cháu dẫn Tiểu Thiên theo nhé.”



“Vâng.”



Tề Tiểu Tô gật đầu.



Sau khi bọn họ rời đi, Tề Tiểu Tô dẫn Tô Á Thiên vào trường, đợi ở sân tập một lúc là đến giờ tan học, Tề Tiểu Tô gọi Khưu Tuyết Phương, sau đó dẫn Tô Á Thiên đến phòng làm việc của giáo viên để báo cáo, vừa vặn, lớp bọn họ quả nhiên là rút được ở cùng nhau, ngày kia thứ bảy cùng đến thành phố J.



Nhìn thấy tờ đơn, Tề Tiểu Tô ngẩn ra, bởi vì cô phát hiện lớp 12.1 cũng đi cùng bọn họ.



Lớp 12.1…



Nghe nói lần này giáo viên các khoa đều sẽ đi, Bạch Dư Tây có đi không?



Tề Tiểu Tô không cảm thấy bây giờ gặp mặt Bạch Dư Tây sẽ lúng túng, nhưng mà, cô không muốn có phiền phức nữa. Hơn nữa, cho dù quan hệ của bố con bọn họ vốn dĩ không tốt lắm, nhưng chung quy vẫn là bố con, cô và Bạch Thế Tuấn bây giờ tuyệt đối là quan hệ đối địch. Nếu như Bạch Thế Tuấn còn ra tay với cô nữa, hoặc là thật sự lại ra tay với Lưu Manh, cô sẽ tiêu diệt ông ta.



Cho nên, cô và Bạch Dư Tây, nhất định là ngay cả bạn bè cũng không thể làm.