Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 336 : Đốt tám lần mười lần
Ngày đăng: 04:16 30/04/20
Mọi người di chuyển đổi sang phòng khác, Tô Vận Thuận thấy vậy vội kêu lên: “Còn cậu thì sao?”
“Cậu?” Tề Tiểu Tô quay đầu lại quan sát anh ta, nói: “Liên quan gì đến cháu?”
“Cậu là cậu của cháu!”
“Ngại quá, cháu không quen cậu.”
Tô Vận Thuận thấy Tề Tiểu Tô thật sự không quan tâm gì tới mình cả mà xoay người đi thẳng ra ngoài, một luồng máu xộc thẳng lên đầu, suýt nữa ngất đi. Chân của anh ta!
Đến một gian phòng khác, phòng nhỏ hơn chút, nhưng không có những kẻ bực mình kia, tâm tình Tề Tiểu Tô rõ ràng cũng tốt hơn nhiều. Sau khi đồ ăn đều được mang hết cả lên, cô bắt đầu lấp đầy bụng mình.
Suốt bữa ăn, bà Nghiêm nhỏ cũng không dám ho he gì thêm nữa.
Đùa à, cô ta có thể gả được cho Nghiêm lão, chứng tỏ không phải thật sự là kẻ không có hiểu biết, vừa rồi cô ta thấy rõ tất cả mọi chuyện rồi, sự tuỳ tiện và liều lĩnh của Tề Tiểu Tô không chỉ khiến Mã Chí Thành và Hoàng Nhược Quân chấn động, đến bố con Nghiêm gia cũng bị cô làm cho kinh hãi.
Tề Tiểu Tô như vậy, tuyệt đối không phải là người cô ta có thể dây vào.
Thật sự chọc giận Nghiêm lão rồi, vợ bé ông ấy lúc nào cũng có thể tìm được, nhưng người giống như Tề Tiểu Tô, tuyệt đối không phải là người mà cô ta có thể đắc tội.
“Nào, Tiểu Tô, cô ăn thêm một chút nữa đi.” Cô ta niềm nở gắp một con tôm viên lớn cho Tề Tiểu Tô.
Nghiêm Uyển Nghi nhìn Tề Tiểu Tô, mím môi cười.
Tề Tiểu Tô nháy mắt với cô ấy.
Bà Nghiêm nhỏ thức thời là tốt, nếu không, cô bây giờ chưa chắc đã nể mặt Nghiêm lão mà chịu đựng cô ta.
Cô nghĩ thông rồi, sợ này sợ nọ làm gì? Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Gặp vấn đề, gặp chống cự thì giải quyết, cùng lắm thua thì thua thôi.
Cô còn trẻ, không sợ thua, cho dù là cả tính mạng này.
Tề Tiểu Tô tuyệt đối biết bọn họ muốn hỏi gì! Mà cô chuyển chủ đề như vậy, có phải là chứng minh bọn họ đã đoán đúng rồi không?!
Trời ơi!
Cô đây là muốn chọc vào bao nhiêu người chứ!
Không đúng, phải nói là, lá gan của cô rốt cuộc lớn đến mức nào đây!
“Được rồi, bố, anh cả, mau ăn đi, đừng nói chuyện công việc mãi thế.” Nghiêm Uyển Nghi không nhìn nổi nữa.
Hai bố con Nghiêm gia đều cười: “Được được được, ăn cơm ăn cơm.”
Bên này bắt đầu vui vẻ hòa thuận ăn cơm, bên kia, Mã Chí Thành và Hoàng Nhược Quân lên xe, mặt mũi hai người đều u ám, mãi cũng chẳng mở miệng ho he câu nào.
Đến khi lái xe ra khỏi mấy con phố, Mã Chí Thành mới thở ra một hơi, nhìn Hoàng Nhược Quân. “Sao thế, không cần tên trai trẻ đó nữa à?”
“Tôi không ngờ hắn lại là cậu của Tề Tiểu Tô.” Hoàng Nhược Quân nói: “Nếu như biết, tôi cũng sẽ không động vào hắn, trên đời này thiếu gì đàn ông.”
“Không, chẳng lẽ cô không cảm thấy, chính vì có mối quan hệ này với Tề Tiểu Tô cho nên chơi đùa với tên đó mới càng có cảm giác hơn sao?”
“Tôi không biến thái như anh.” Hoàng Nhược Quân liếc hắn một cái: “Trái lại thì anh đấy, tôi thật sự chưa từng thấy anh gặp khó khăn với người phụ nữ nào như vậy đâu. Tề Tiểu Tô không chỉ là một đóa hoa hồng có gai, xem ra còn là một con hổ con hung dữ nữa.”
“Cho dù cô ta là một con sư tử, cuối cùng cũng phải quỳ trước tôi thôi.” Trong mắt Mã Chí Thành thoáng qua một tia ác độc, rồi hắn gọi một cuộc điện thoại đi.
“Đi điều tra xem công ty của Tề Tiểu Tô cụ thể là mở ở đâu, nghe nói Thế Vị của Bạch Thế Tuấn bị cháy rồi, cho công ty của cô ta một mồi lửa chơi.”
Hoàng Nhược Quân nói: “Nghe nói là ở văn phòng cao cấp, hệ thống dập lửa vô cùng tốt, khó cháy hết lắm đấy?”
Khóe miệng Mã Chí Thành nhếch lên, cười nham hiểm: “Không cần đốt cháy hết, đốt năm sáu phần là được rồi. Đợi cô ta tìm được chỗ mới, lại đốt tiếp lần nữa, yên tâm, tôi không thiếu người phóng hỏa. Đốt cô ta tám lần mười lần chơi, để tôi xem công ty của cô ta đến ngày tháng nào mới có thể mở được.”