Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 340 : Cuộc gặp gỡ kỳ lạ
Ngày đăng: 04:16 30/04/20
“Đáng chết, bây giờ trong máy tính của mọi người chắc đều có tài liệu quan trọng!” Văn Nhĩ Định kêu lên, lôi điện thoại ra muốn báo cảnh sát.
Tề Tiểu Tô vỗ vỗ tay anh ta kêu anh ta bình tĩnh lại.
“Sẽ không mất tài liệu đâu.” Cô đã bảo Hệ thống Tiểu Nhất sao chép toàn bộ rồi, chỉ là mấy cái máy tính mà thôi, muốn đốt thì cứ để cho bọn chúng đốt đi.
Nếu không đốt, tiếp theo cô làm sao chơi vui được?
Có điều, động tác của bảo vệ cao ốc Hách Uy nhanh hơn dự tính của cô chút.
Khu vực làm việc của công ty vừa mới cháy, bảo vệ đã xông vào, phân công rõ ràng, có người nhào về phía ba tên phóng hỏa kia, có người cầm bình cứu hoả lên bắt đầu thuần thục dập lửa.
Máy cứu hoả gắn trên trần nhà bị kích hoạt, phun nước xuống.
Khu vực làm việc của công ty rất nhanh biến thành một mảnh hỗn loạn.
“Tiểu Nhất, có thể ngừng phát sóng trực tiếp rồi.”
“Rõ.”
Hệ thống Tiểu Nhất lập tức cắt đứt phát sóng trực tiếp, hình ảnh trên video dừng lại trên đống lộn xộn kia, có người lại click vào nhưng không thể mở được video nữa. Nhưng người xem video đã lên đến hai mươi mấy vạn lượt rồi.
Ở khu vực bình luận có mấy người đang chất vấn video này là ai truyền lên, mục đích là gì, cũng có người đang nghi ngờ là người phát video đang hãm hại người xúi giục sau lưng kia, chính là ông chủ Mã đó. Nhưng cách nói như vậy rất nhanh liền bị dân mạng nhiệt huyết phản bác.
Anh nói là muốn hãm hại ông chủ Mã, vậy chẳng lẽ ba người này cũng do người phát video thuê sao?
Thuê người đốt công ty? Đốt công ty của mình? Hay là người của bên thứ ba?
Không thể nào, nếu như là bên thứ ba, vậy chính là đồng thời đắc tội với ông chủ Mã và Thịnh Tề rồi, đầu óc người này có bệnh mới có thể làm ra loại chuyện này.
Vậy có thể chính là người của Thịnh Tề?
Lầu trên, nếu như là người của Thịnh Tề, biết có người muốn đi đốt công ty của mình, đã sớm báo cảnh sát, hoặc là đợi bắt người rồi, còn trơ mắt ra nhìn người ta thật sự phóng hỏa sao?
Cô hình như cảm thấy giọng nói vừa rồi có chút quen tai?
“Tề tổng?”
“A, không sao, đi thôi.”
Khách sạn thỉnh thoảng có người làm ăn kiểu đó, chắc không phải là chuyện vô cùng đặc biệt? Nếu như không phải là ép buộc, anh tình tôi nguyện, một người bán một người trả tiền, cô không phải là cảnh sát cũng không quản được.
Tề Tiểu Tô xoay người đi theo Văn Nhĩ Định và Tô Vận Đạt vào thang máy.
“Trước khi đến đây Julia nói với tôi, cô ấy từng đọc được đánh giá liên quan đến quán cà phê này, nói nơi này có một loại hạt cà phê là do bà chủ xinh đẹp tự đi nước ngoài chọn mua, tự tay nghiền thành bột, tự tay pha, mỗi ngày số lượng hạn chế ba mươi cốc, vô cùng tinh khiết và thơm nồng, có muốn thử không?”
“Được.” Trong đầu Tề Tiểu Tô vẫn còn nghĩ đến giọng nói vừa rồi.
“Không biết có còn hay không. Bây giờ mới là buổi trưa có lẽ vẫn chưa bán hết mới đúng.”
“Văn tổng, cà phê ngon như vậy sao?”
Tô Vận Đạt nói chuyện với Văn Nhĩ Định, Tề Tiểu Tô đột nhiên vỗ nhẹ lên trán mình, “Hoá ra là hắn!”
Cô nhớ ra rồi, người đàn ông vừa rồi, chính là Vạn Phúc!
Bạn trai của Đan Ninh Ninh, Vạn Phúc!
Trước đó cô còn nghĩ đến đôi này, sao mà vừa gặp lại không nghe ra giọng nói của người ta chứ! Có điều, buổi tối ở quán rượu Mộng Thiên Đường đó, có âm nhạc, có tiếng trò chuyện không đứng đắn, sau đó trong căn phòng tội ác đó, Vạn Phúc bọn họ bị doạ cho run cả giọng, có chút khác giọng nói bình thường bây giờ, cô nhất thời không nghe ra cũng không lạ.
Nhưng sao bây giờ Vạn Phúc lại ở đây...
Cửa thang máy mở ra, Tề Tiểu Tô ấn lại số tầng cũ.
“Mọi người đi trước đi, tôi quay về lấy ít đồ, lát nữa sẽ đi tìm mọi người!”