Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 363 : Cô thật sự không cố ý đâu

Ngày đăng: 04:16 30/04/20


Úc Hà Tâm nói xong liền lấy từ trong túi xách hàng hiệu ra một cái thiệp mời rất đẹp, đưa ra trước mặt Tề Tiểu Tô.



Không ngờ còn mang cả thiệp mời tới, biết là cô sẽ tới cơ à?



Tề Tiểu Tô mỉm cười, nhận lấy cái thiệp và mở ra.



“Địa chỉ bữa tiệc, Minh Phủ?”



Cô nhìn thấy dòng địa chỉ trên tấm thiệp thì mở to mắt.



Minh Phủ?



Tiệc đính hôn của Úc Hà Tâm và Bạch Dư Tây lại tổ chức ở Minh Phủ à?



Cái này cô hoàn toàn không ngờ tới.



Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của cô, trên mặt Úc Hà Tâm hiện lên vẻ mỉa mai. Đúng, chính là Minh Phủ. Lúc đầu, khi Bạch Thế Tuấn nói muốn tổ chức tiệc đính hôn của bọn họ ở Minh Phủ thì cô ta còn khiếp sợ hơn Tề Tiểu Tô cả trăm lần. Không, không chỉ là khiếp sợ mà còn tức giận.



Nếu là Minh Phủ trước kia, bà Vu là tình nhân của bố chồng tương lai thì thôi chẳng nói, vì dù sao cũng không có ai biết, hơn nữa Minh Phủ vẫn rất xa hoa, trang trọng, đẹp đẽ, chỉ cần hơi bố trí một chút thì sẽ có vài phần khí phái của hoa viên Hoàng gia, đến lúc đó chụp ảnh nhìn cũng sẽ rất đẹp.



Nếu chỉ có như thế, cô ta sẽ không từ chối.



Nhưng giờ Minh Phủ không còn là Minh Phủ trước kia nữa! Nơi đó đã từng có người chết! Cũng vì án mạng mà hiện tại phải đóng cửa, chính vì chuyện này mà cô ta và Đỗ gia đã quần nhau gần chết, cuối cùng còn bị Tề Tiểu Tô dùng file ghi hình đe dọa, có thể nói là khổ không nói thành lời!



Bảo cô ta phải tổ chức tiệc đính hôn ở một nơi như thế chẳng phải sẽ rất xui xẻo sao? Người khác sẽ nghĩ cô ta thế nào chứ?



Nhưng Bạch Thế Tuấn đã thuyết phục cô ta.



Ông ta nói, sẽ lấy Minh Phủ làm sính lễ cho cô ta. Sẽ bố trí Minh Phủ theo phong cách dạ tiệc của Hoàng gia. Mượn việc này, Minh Phủ sẽ có thể bắt đầu lại một lần nữa, không chỉ là nhà hàng mà còn là một nơi tụ tập xa hoa, cô ta không cần ra mặt mà chỉ cần tìm người kinh doanh, nó tuyệt đối sẽ trở thành nơi một ngày kiếm ngàn vàng.



Nơi đó đã từng có người chết thì sao cơ chứ? Vốn dĩ là một tòa nhà cổ lưu lại từ thời Hoàng triều, nếu thật sự có người chết thì đám hoàng thân quốc thích từng chết ở đó còn ít sao? Loại chuyện thế này không để ý tới nó thì chẳng sao hết.




Đã trang hoàng nửa tháng, lại còn trồng thêm cây?



Giá thị trường ít nhất phải một trăm triệu, nói muốn tặng cho cô ta làm sính lễ sao? Đây là sính lễ giá trên trời đấy! Thảo nào hiện giờ Úc Hà Tâm lại hưng phấn tới mức không giấu nổi kích động như thế.



Đáng tiếc, ngay cả những đồ vật mà bọn họ đã trang hoàng, dù là một bó hoa hiện tại cũng đã mang tên cô rồi.



Là của cô.



Sính lễ à? Phải ngâm nước nóng thì phải làm sao bây giờ, hả đội trưởng Úc?



Tề Tiểu Tô cảm thấy thương thay cho Úc Hà Tâm.



Đương nhiên, lúc trước Tề Tiểu Tô muốn mua Minh Phủ thật sự cũng không có nhiều tâm tư như thế, cô chỉ muốn mở một nhà hàng thật tốt, Minh Phủ là lựa chọn không thể nào thích hợp hơn.



Nhưng hiện tại xem ra có phải là có thêm thu hoạch ngoài ý muốn không nhỉ?



Tề Tiểu Tô đột nhiên cảm thấy mình hơi ác, sao cô lại có thể vui sướng khi thấy người ta xui xẻo thế này chứ? Nhưng thế thì đã sao, rõ ràng là cô cảm thấy rất buồn cười mà.



Bạch Thế Tuấn chắc chắn là có thể thuyết phục được bà Vu kia giao Minh Phủ lại cho mình sao?



Không biết sau khi Bạch Thế Tuấn biết chuyện này thì có hộc máu tại chỗ không nữa. Đầu tiên là Thế Vị, giờ lại là Minh Phủ. Nếu ông ta vẫn nhịn được thì cô phục ông ta luôn.



“Ngày kia à...”



Tề Tiểu Tô cúi đầu nhìn cái thiệp mời kia, hiện tại cô mà ngẩng đầu lên thì sẽ không nhịn được mà cười to thành tiếng mất.



“Đúng, tối ngày kia, chắc không phải em định không tới đấy chứ? Quà tặng và người, nhất định đều phải tới đấy.” Úc Hà Tâm thân thiết nói.



Giống như trước kia cô ta chưa từng bắt tay với lão Đỗ kia muốn bắt Tề Tiểu Tô, cũng giống như Tề Tiểu Tô chưa từng ghi hình lại đe dọa cô ta và Đỗ gia vậy, cực kỳ tốt đẹp.