Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 368 : Đối chọi kịch liệt
Ngày đăng: 04:16 30/04/20
Con hổ già đã sống nhiều năm trong vườn bách thú chính là nói anh em Biên gia này, ý chỉ bọn họ đã quen được người ta nịnh nọt, tâng bốc, căn bản chẳng có bản lĩnh, chẳng có móng vuốt sắc bén gì, thả ra mà còn dám xưng vương thì cứ chờ bị dã thú xé xác đi thôi.
Sư tử con, là chỉ cô sao?
Thấy trong mắt cậu chủ của Biên gia có ánh sáng lạnh lóe lên, Tề Tiểu Tô cười rạng rỡ: “Xin lỗi nhé cậu chủ Biên, tôi chỉ kể một câu chuyện ngụ ngôn thú vị về động vật mà thôi, chắc không phải anh nhập vai vào câu chuyện luôn rồi đấy chứ?”
Rõ ràng là cô muốn đi tìm chết mà. Vẫn ngại chưa đủ nên còn đổ thêm dầu vào lửa sao?
Có người không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh.
Biên Hải Thành vẫn nhìn cô, nhìn không chớp mắt, sau đó bật cười: “Sao lại thế được, cô Tề rõ ràng đang kể chuyện ngụ ngôn cơ mà.”
Nghiêm lão đang định nói chuyện thì Tề Tiểu Tô đã nhìn về phía ông, trước khi ông lên tiếng, cô đã lại cao giọng nói: “Chuyện cười cũng kể xong rồi, chính thức tự giới thiệu với mọi người một chút. Tới tham gia tiệc rượu lần này, tôi không đi theo Nghiêm lão và tổng giám đốc Nghiêm, tôi có thư mời.”
Lời vừa nói ra, mọi khách mời đều kinh ngạc.
Đi theo người ta tới và có thư mời tới là hai thân phận hoàn toàn khác nhau. Lúc này đây, người được mời đều là các đơn vị doanh nghiệp làm ăn, mà nhất định phải là những doanh nghiệp có danh tiếng, có sức ảnh hưởng ở thành phố D này, hoặc là có mối quan hệ rất mạnh. Mà cho dù không phải lãnh đạo của các doanh nghiệp thì người có thể tới đây dự tiệc chứng tỏ đều không phải là bao cỏ rồi.
Ngay từ đầu, bọn họ đều cho rằng cô gái trẻ thế này theo đuôi bố con Nghiêm gia tới đây, giờ cô lại nói cô có thư mời là sao?
“Công ty Thịnh Tề vừa mới cất bước, mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn.” Tề Tiểu Tô nói, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào Biên Hải Thành.
Lúc đầu Nghiêm lão không biết tại sao cô lại muốn tự giới thiệu cái này, giờ nghĩ lại liền lập tức hiểu ra, trong lòng không khỏi run lên, một cảm giác ấm áp vì được che chở cũng nở rộ.
Biên gia cho rằng Nghiêm gia là chỗ dựa của Tề Tiểu Tô nên mới mở miệng uy hiếp, lúc này Tề Tiểu Tô lại phủi sạch quan hệ với tập đoàn Lập Hoa, báo danh công ty của chính mình, tỏ vẻ mình là một người độc lập, nếu anh em Biên gia muốn động tay động chân gì thì cứ hướng thẳng vào Thịnh Tề, không nên gây phiền nhiễu cho tập đoàn Lập Hoa.
Con bé này, con bé này...
Cái gì mà Tề Tiểu Tô dựa vào Nghiêm gia, kết hợp mấy việc này lại, rõ ràng ngược lại là Nghiêm gia dựa vào Tề Tiểu Tô mới đúng!
Một người như thế ở ngay thành phố D này của bọn họ mà bọn họ vẫn cứ coi thường, coi cô chỉ là một cô gái mồ côi bám lấy đại gia, quả thực đúng là mắt mù.
Lại nghĩ tới việc đêm nay Tề Tiểu Tô hoàn toàn không sợ hãi, thái độ cực kỳ không nhường nhịn anh em Biên gia, ánh mắt của đám khách khứa nhìn Tề Tiểu Tô đều thay đổi.
Sắc mặt của Kỷ Linh càng trắng thêm mấy phần.
Ánh mắt Biên Hải Thành tối tăm, cười như thể những lời tranh chấp vừa rồi chưa từng xảy ra, nói với Tề Tiểu Tô: “Không ngờ cô Tề còn trẻ mà lại có bản lĩnh thuyết phục người như thế, hôm nào rất muốn mời cô Tề tới nói chuyện riêng, cô Tề sẽ không từ chối chứ?”
“Đương nhiên.”
Khả năng nhẫn nhịn của Biên Hải Thành quả là hạng nhất, đến mức này rồi mà vẫn không phát tác.
Tề Tiểu Tô càng tò mò hơn về mục đích tới thành phố D của bọn họ.
Mắt thấy bọn họ từ khói súng tràn lan chuyển sang khách khí, lễ độ, mọi người chỉ cảm thấy đêm nay, trái tim mình quá mệt mỏi. Một đêm này, rõ ràng anh em Biên gia là vai chính, vậy mà ánh hào quang của một người khác chẳng hề thua kém gì bọn họ, đó chính là Tề Tiểu Tô. Tin chắc rằng, sau đêm nay, giới kinh doanh của thành phố D không còn ai không biết Tề Tiểu Tô, không còn ai không biết tới Thịnh Tề nữa.
Buổi tiệc kết thúc, Tề Tiểu Tô chào bố con Nghiêm gia rồi lên xe, nghĩ một hồi liền nói với Đồng Xán: “Mấy ngày tới các anh cố gắng đề cao cảnh giác một chút.”
“Cô Tề, đã xảy ra chuyện gì sao?” Đồng Xán không vào trong sảnh tiệc mà chờ ở bên ngoài.
Tề Tiểu Tô nói: “Anh em Biên gia tới không biết có ý đồ gì, cẩn thận một chút vẫn hơn.”
Hệ thống vừa nghe cô nói vậy liền cười khinh thường: “Nếu sợ thì sao vừa rồi còn cứng đầu đối nghịch với họ làm gì?”