Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 407 : Sát ý của vệ thường khuynh
Ngày đăng: 04:16 30/04/20
Hệ thống Tiểu Nhất dùng mật mã truyền kế hoạch của Đỗ Tử Nhân cho Vệ Thường Khuynh.
Anh đang đi về phía nơi đóng quân đặc huấn, bên này ít nhiều vẫn có chút tín hiệu. Sau khi giải xong nội dung mật mã, mặt Vệ Thường Khuynh lạnh xuống.
“Đáng chết.”
Có nhiều tên nhìn người phụ nữ của anh như hổ đói như vậy, nhưng tên Đỗ Tử Nhân này là đáng hận nhất!
Hắn lấy đâu ra cái gan chó nghĩ người phụ nữ của Vệ Thường Khuynh anh cũng có thể bị huấn luyện như những người phụ nữ dựa vào nhan sắc khác, để rồi biến thành người khác như vậy chứ, còn tặng cho tên đàn ông khác nữa?
“Hắn đáng chết.”
Đỗ Tử Nhân chứ gì?
“Tra xem đối thủ của Đỗ Tử Nhân trong quân đội là ai, giờ này tối mai, tôi đợi nhận mật mã của cậu.”
Hệ thống Tiểu Nhất nhận được câu trả lời của anh liền biết, chắc chắn là Thiếu soái đã có sát tâm rồi. Nó lập tức đáp một tiếng, bắt đầu điều tra từ phương diện này.
Lần điều tra này lại tra ra Nguyễn Dật Quân.
Lúc Tề Tiểu Tô nghe được kết quả điều tra này cũng ngẩn ra hồi lâu.
Nửa tháng trước, anh em Biên gia đã lặng lẽ rời khỏi thành phố D, Nguyễn Dật Quân thì vào quân khu, những ngày này chưa từng ra ngoài, suýt nữa cô cũng quên luôn người này sau đầu rồi.
Mà mấy ngày nay, Long Đào cũng đang cố gắng gây áp lực cho quy hoạch bên kia, bây giờ các ban ngành có liên quan đang thảo luận và điều tra nhất định phải vạch ra sửa đổi ở miếng đất nào đó, dưới ảnh hưởng của Long Đào, kết quả cuối cùng rất có thể sẽ như ý của Tề Tiểu Tô, chính là vạch ra miếng đất chỗ chung cư Trường Ninh.
Bây giờ Tề Tiểu Tô phải chuẩn bị nhiều tiền, còn nữa, thông qua hạng mục này, cô định đồng thời kéo theo cái hạng mục mà trước đó thắng được từ Nghê Hào, nhân tiện thừa cơ đả kích bất động sản Hải Chí, tốt nhất là đánh ngã Mã Chí Thành!
“Được.” Tề Tiểu Tô nói.
“Em không được dừng huấn luyện, tranh thủ sớm ngày cường hóa lần ba đi.”
“Em biết rồi.” Tề Tiểu Tô vừa gắp thức ăn, vừa nói. Sự xuất hiện của Nguyễn Dật Quân cũng khiến cho cô có cảm giác muốn huấn luyện nhanh hơn, nửa tháng này ngày nào cô về đến sơn trang cũng huấn luyện, còn bảo Đồng Xán và Lương Lệ đối kháng với mình. Bọn họ từng được huấn luyện chuyên nghiệp, có thể hướng dẫn cho cô không ít, cũng có thể tăng kinh nghiệm thực chiến.
“Bản Thiếu soái sẽ cố gắng hết sức để được về trước thời hạn, những kẻ em không thể giết, hay tạm thời không giết được, cứ giữ lại đợi anh về.” Trong lời nói của Vệ Thường Khuynh toát ra sát ý.
Anh hối hận rồi, bây giờ bên cạnh cô có nhiều kẻ địch như vậy, bản chất của cô nhóc này cũng là người dễ chọc giận người khác, anh không nên rời đi lâu như vậy, đến nỗi ngày nào cũng không khống chế được phải lo lắng cho cô.
Nhưng mà trước khi đến đây, rõ ràng anh đã phân tích rồi, đây đã là cơ hội tốt nhất để anh có thể tiến lên thật nhanh. Trước khi đến đây, anh đã tính toán xong cả, chỉ tầm tám tháng mà thôi, chớp mắt là sẽ qua. Nhưng anh hoàn toàn không ngờ nỗi nhớ mong sẽ khiến cho thời gian trở nên dài đằng đẵng như vậy.
Tề Tiểu Tô không nói gì, chỉ yên lặng ăn cơm.
“Tiểu Tô.” Vệ Thường Khuynh nói: “Em nghe này, sau nửa năm nữa, Đỗ Tử Nhân và Nguyễn Dật Quân sẽ liên kết với nhau, sau này, Đỗ gia và Nguyễn gia sẽ kết thành quan hệ hợp tác bền vững, Đỗ Tử Nhân giúp Nguyễn Dật Quân lôi kéo tất cả tầng lớp lực lượng hắn có thể lôi kéo được, mà Nguyễn Dật Quân thì giúp Đỗ Tử Nhân đả thông con đường đến trung tâm quyền lực, tiến về thủ đô.”
“Cái gì? Không phải bây giờ bọn họ đang đối địch với nhau sao?” Tề Tiểu Tô kinh hãi.
Vệ Thường Khuynh trầm giọng nói: “Bọn họ đều là người đặt lợi ích, thứ mình muốn lên trên hết, cho nên cấu kết với nhau làm việc xấu là chuyện rất bình thường. Trong lịch sử, quan hệ đồng minh của bọn họ sẽ duy trì tương đối dài, mấy ngày nay bản Thiếu soái đang nhớ lại tài liệu lịch sử năm đó đã xem ở quân đội, Nguyễn gia và Đỗ gia, còn cả Hạ gia nữa, sau đó đứng rất vững chắc, cho đến khi Liên minh các hành tinh thành lập, vẫn là thế gia rất vững chắc trong thế lực quân sự và chính trị của Trung Quốc.
Nghe anh nói như vậy, không biết tại sao Tề Tiểu Tô lại có loại cảm giác là lạ: “Chuyện bây giờ, đối với anh mà nói là lịch sử sao?”
“Nếu không thì sao?”
Cũng đúng. Tề Tiểu Tô đột nhiên muốn hỏi, vậy trong lịch sử anh đã từng xem có khả năng có cô không? Suy nghĩ một chút lại cảm thấy không thể nào, có thể lưu vào lịch sử, chỉ có những người không bình thường, bách tính bình thường như cô, chắc chắn là sẽ bị chôn vùi trong lịch sử dài đằng đẵng.