Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 422 : Diễn kịch đi, đồng xán
Ngày đăng: 04:17 30/04/20
Thật ra hắn cũng chẳng còn chút tình cảm nào với người đàn bà Lâm Vũ Hi này từ lâu rồi. Ban đầu cô ta coi hắn như ván cầu hư vinh, sau đó lại lăn lộn với Hồng Tử Quân, phản bội hắn, bây giờ lại muốn hại em trai hắn - người thân duy nhất trên đời này của hắn, sao hắn có thể tha cho cô ta được?
“Nhưng mà em cũng ác thật đấy, mấy chỗ xương vỡ trên người cô ta đều là do em đạp gãy đấy à? Lực chân của em đúng là không bình thường đâu,” Chúc Tường Đông mang theo ý cười liếc đôi chân đi bốt đen nhỏ của cô, sợ hãi nói: “Thế này sau này nếu như đắc tội em, phải nhớ kỹ cái chân này của em mới được...”
Tề Tiểu Tô ngắt lời hắn: “Không sai, tốt nhất là Chúc lão đại cố gắng hết sức đừng đắc tội với tôi.”
Nói tới lực chân của cô, hôm nay Hệ thống nói với cô, sức lực của cô trải qua tối hôm qua đã tăng cường không ít, cho nên vẫn phải tăng cường rèn luyện, nói không chừng có thể tăng nhanh đến yêu cầu cường hóa lần ba.
“Tôi không đắc tội với em đâu.”
Chúc Tường Đông cười nói.
Lúc này, một tiếng kêu kinh hãi lớn cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ.
Tô Vận Đạt đang chết đứng người nhìn đống ngọc trước mặt.
Vốn dĩ anh ta tưởng là Tề Tiểu Tô cho dù thật sự có nhiều nguyên thạch như vậy, nhưng chủng loại cũng không đồng đều chứ? Còn nữa, nhiều nhất chỉ là mấy loại xanh lá cây, loại băng loại trắng bình thường, những thứ bình thường như vậy tương đối nhiều. Vừa rồi cả đường bọn họ nhìn thấy rất nhiều đồ như vậy, có người thậm chí cầm đến cả mấy thứ không đáng tiền, còn có người lấy ra toàn loại ngọc da xanh, căn bản không đáng giá, vậy mà cũng đều cầm đến thử vận may, nói không chừng thật sự có thể bán đi thì sao?
Nhiều nhất là những người có đầy ngọc da xanh, phiêu hoa như nắm tay, trước mấy quầy như vậy đầy người đứng.
Những thứ này của Tiểu Tô có thể tốt đến đâu chứ?
Nhưng bây giờ xé hết báo ra, anh ta nhìn thấy cái gì đây?
Trời ơi!
Xanh lục, xanh dương, vàng mỡ gà, lan Tử La, còn có hai màu!
Cho dù là loại trắng đục, cũng là màu sắc đẹp nhất, chẳng hạn như viên xanh lá cây kia, loại xanh đó, men ngọc đó, đều cực kỳ đẹp.
Còn có cái gì nữa? Loại băng cũng là băng cao cấp! Có cả pha lê nữa!
Cái này, cái này, cái này…
Tề Tiểu Tô giậm chân, không nghe theo: “Nhưng bán thế này thì đến lúc nào mới xong chứ? Người ta bây giờ ngứa ngáy muốn cắt đá rồi.”
Tai Đồng Xán lại đỏ thêm.
Hệ thống Tiểu Nhất không chịu nổi: “Này, cô đủ rồi đó nha, diễn kịch thì diễn kịch, đừng có mà diễn nhập vai như thế được không hả? Cô hờn dỗi như vậy, cái tên vệ sĩ đầu gỗ này của cô làm sao mà chịu được? Đừng có mà quyến rũ người ta. Đến lúc đó Thiếu soái sẽ không tha cho cô đâu.”
Tề Tiểu Tô: “…”
Đệch mợ, đừng có gây trở ngại cho cô được không hả?
“Vậy em nói xem làm thế nào đây?” Đồng Xán không biết làm sao, hỏi theo kịch bản.
Mắt Tề Tiểu Tô sáng lên: “Nếu như chúng ta bán những viên đá này quá đắt nhất định sẽ rất lâu mới có thể bán được, bằng không chúng ta bán giá rẻ đi? Hay là chúng ta trực tiếp tìm người đổi đá thô đi?”
Nghe nói như vậy, mắt ông Lâm cũng sáng lên.
Trên đời còn có cô gái ngu ngốc như thế sao?
Đây là thiên kim nhà giàu nào thế, tiền nhiều tiêu không hết hả?
Nhưng mà ông ta cũng không quá nghi ngờ, bởi vì có người mê đấu đá như nghiện ma túy, nói là tẩu hỏa nhập ma cũng không quá đáng. Trong tay có ngọc nguyên thạch đã không thể thỏa mãn bản tính thích đánh cược, cũng giống như đánh bạc, trong tay có tiền nhưng vẫn muốn dùng số tiền đó mà đi đánh bạc.
Đấu đá có lúc cũng giống như đánh bạc, thu được về chẳng có ý nghĩa gì, chỉ muốn đánh bạc, đánh nữa, đánh mãi, hưởng thụ cái loại kích thích đó, hoặc là phải có lời lớn mới mang đến loại cảm giác hưng phấn.
Biết đâu sẽ cắt ra đá tốt thì sao?
Biết đâu có thể cắt ra trân phẩm tuyệt thế khiến cho người ta thán phục thì sao?
So với trân phẩm, những thứ trong tay này có là cái gì đâu chứ.
Cho nên, ông Lâm không cảm thấy cách nghĩ của Tề Tiểu Tô như vậy có gì khó hiểu.