Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 426 : Cô đúng là may mắn thật

Ngày đăng: 04:17 30/04/20


Tề Tiểu Tô giống như lập tức nhìn ra được cách nghĩ của ông ta, bĩu môi nói: “Sao thế, Lâm tổng đây là không tin tôi sao? Tôi đã nói rồi, đây là thói quen của tôi, thế nào cũng phải chọn ra mấy viên để thử vận may, nhưng bất kể có cắt ra hay không cũng không thể chỉ mua mấy viên như vậy.”



“Đúng đúng đúng, như vậy đi, cô Tiểu Tề, đống đá thô này tôi muốn bán cả đi cùng lúc chứ không muốn bán rải rác, nếu không cô chắc chắn với tôi ít nhất có thể mua được tám phần, vậy tôi có thể tặng miễn phí cho cô mấy viên để thử vận may trước.”



“Thật sao? Tặng miễn phí cho tôi? Có thể tặng mấy viên thế?”



“Năm viên đi, tuỳ cô chọn.”



“Được, cứ quyết định như vậy đi, tôi chọn năm viên trước, đã nói là tặng tôi rồi đấy nhé, ông không được chối đâu đấy.”



Lâm Chí nói: “Không chối không chối. Nhưng cô Tiểu Tề chắc chắn sẽ mua cả đống đá thô này sao?”



“Được, Lâm tổng sảng khoái như vậy, tôi cũng phải sảng khoái chút chứ. Tôi đưa cho ông tám viên ngọc trước, ông định giá đi, xem có thể đổi lấy đống đá thô của ông không.” Tề Tiểu Tô vung tay lên, có mấy người đưa tám viên ngọc kia qua đây.



Lâm Chí nhìn những viên ngọc nguyên thạch này ở khoảng cách gần như vậy, sắp chảy cả nước miếng ra rồi. Ngọc loại cao cấp như vậy! Viên xanh lục kia, ít nhất phải ba nghìn vạn! Còn nữa, còn nữa, viên phiêu hoa băng cao cấp đó lại là lan Tử La, nhìn đẹp như vậy, thế nào cũng phải bốn nghìn vạn! A, còn nữa, còn nữa, còn cả viên kia nữa, màu vàng mỡ gà, chắc chắn phải một nghìn tám trăm vạn! Còn viên hai màu kia nữa, viên đó nhìn xuyên suốt được đến tận đáy, viên đó đẹp nhất, lại còn lớn như vậy, thế nào cũng phải giá nghìn vạn.



Tám viên ngọc như vậy, đủ đổi lấy đống đá thô này của ông ta rồi, đủ rồi!



Ông ta ôm lấy viên ngọc hai màu kia, gần như không để ý đến Tề Tiểu Tô nữa, chỉ vẫy tay nói với cô: “Cô Tiểu Tề cứ chọn thoải mái đi, chọn đi.”



Tề Tiểu Tô cong khóe miệng, cũng không khách khí nữa, bước vào giữa đống đá thô để chọn.



Người của Lâm Chí thấy cô đi khắp nơi, viên đá thô nào cũng đá một cái sờ một cái, không bỏ sót viên nào cả, có lúc còn ngồi lên, ai cũng không nhịn được mà giật giật khóe miệng.



Chọn đá thô như vậy sao? Cô có thể chọn ra cái gì chứ?



Chẳng lẽ nói cô gái này thật sự chỉ đấu đá dựa vào vận may thôi hả?




“Dừng dừng dừng, quay lại, viên phía trước cô vừa sờ vào ấy, không phải, không phải viên này lùi lại thêm một viên nữa. Đúng, chính là viên này.” Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Viên này cũng không tệ, năng lượng cấp A++, ánh sáng đỏ, ồ?”



“Sao thế?”



“Ánh sáng đỏ này có nhiệt độ.”



“Là ý gì thế?”



“Ý chính là cô lại may mắn rồi! Đây là viên ngọc ấm tự nhiên! Còn là một viên hồng ngọc nữa.” Hệ thống Tiểu Nhất hưng phấn nói: “Không phải chưa từng có hồng ngọc, mặc dù hồng ngọc trên thị trường khá ít nhưng người có tiền muốn mua vẫn có thể mua được, nhưng loại hồng ngọc tự nhiên mang theo nhiệt độ thế này là bảo bối tốt nhất để đeo vào mùa đông, có tác dụng này, giá trị của nó cũng trên trời, hồng ngọc bình thường căn bản không thể so sánh được.”



Trời ơi.



Xem ra đống đá thô này thật ra chính là đá thô cực phẩm rồi. Mới một lúc như vậy, cô lại đã tìm được hai viên cực phẩm, đều là cực phẩm khó tìm trên thị trường.



Nói ra, những kẻ buôn lậu vận chuyển trộm cả đống đá thô này về nước, kỳ thực cũng không phải là tùy tiện tìm đúng không?



Lúc này Tề Tiểu Tô không biết, cô đoán trúng rồi.



Lai lịch của chỗ đá thô này không đơn giản như vậy.



Nhưng lúc này cô thật sự không biết.



Lâm Chí cũng không biết.



Sau đó Tề Tiểu Tô lại tìm được mấy viên ngọc quý trong đống đá thô này, nhưng cô sẽ không mang toàn bộ đi, dù sao đã nói là năm viên rồi, cô cũng không khách khí, trừ hai viên cực phẩm kia ra, ba viên còn lại cũng đều là loại tốt nhất trong đó, chẳng khác nào năm viên đứng đầu trong hơn nghìn viên đá thô này đã bị cô chọn mang cả đi rồi.