Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 436 : Vay tiền

Ngày đăng: 04:17 30/04/20


Người tìm đến Tề gia rồi, còn nhất định phải gặp được cô hôm nay.



Nghe lời này, Tề Tiểu Tô không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, đột nhiên cảm thấy quỹ đạo cuộc sống của mình đã xiêu vẹo quá thể rồi.



Kiếp trước cô sống đến hai mươi ba tuổi, nhưng không có Chương gia nào mọc ra như vậy, không có một người chồng chưa cưới nào như vậy. Vậy thì, chuyện này là thật sự tồn tại, hay là nói bởi vì sau khi sống lại ông trời lại sắp xếp từ đầu cho cô đây?



Đương nhiên, bây giờ nghĩ chuyện này cũng không có tác dụng gì cả.



Thấy mọi người đều nhìn mình, Tề Tiểu Tô bỗng cười một tiếng.



“Người ta muốn gặp cháu, thì cháu phải ngoan ngoãn đi cho người ta gặp à?” Cô nói, “Hôm nay cháu đến để mừng thọ bà ngoại, bữa cơm này còn chưa ăn nữa.”



Quả nhiên Tô Vận Đạt nói theo: “Đúng đấy, đúng đấy, phải ăn cơm trước đã.”



“Nhưng người ta đang đợi ở nhà kìa.” Tề Tông Bình có chút nôn nóng.



“Đó là nhà chú, không phải nhà cháu. Khách của nhà chú, mọi người tiếp đãi là được rồi.” Tề Tiểu Tô lạnh nhạt nói.



Vì vậy, cô vẫn ở lại dùng cơm, không có ai mở miệng giữ Tề Tông Bình lại, ông ta có chút tức giận nhìn Tề Tiểu Tô, “Vậy chú đi về trước nói với bà ấy, lúc nào cháu rảnh thì gọi điện thoại về nhà nhé? Chú nói thời gian với bà ấy được không?”



Khoảng thời gian này ông ta bị Mã Chí Thành hành hạ, cũng gián tiếp biết mấy ngày nay Mã Chí Thành không vui đều là vì Tề Tiểu Tô, hoàn toàn khác đám người Tô Vận Thuận không đáng để ý tới kia, Tề Tông Bình ở bất động sản Hải Chí, cho nên đối với chuyện của Thịnh Tề cũng ít nhiều biết được một chút, ông ta cảm thấy nhất định là Tề Tiểu Tô có cái gì khiến cho Mã Chí Thành vừa giận vừa không đối phó được, ông ta không thể tuỳ tiện chọc vào Tề Tiểu Tô.



Thấy ông ta muốn đi, Tề Tiểu Tô phất phất tay: “Không tiễn.”



Tiệc mừng thọ bà ngoại Tô gia làm rất phong phú, có hàng xóm qua xem, sau khi ra ngoài cực kỳ hâm mộ nói với hàng xóm.



“Bàn đồ ăn đó đầy đủ mười tám món, nghe nói, bào ngư tôm hùm, thịt bò chuyên chở bằng máy bay về, còn có cá gì mà trên nghìn tệ, cải xanh một cân hai mươi mấy tệ, đĩa nào cũng đẹp chết đi được, nếu là tôi thì đúng là không nỡ động đũa mất.”



“Còn nữa, mở hai chai rượu nghe nói một chai phải mấy nghìn tệ.”



“Nhưng mà mấy người chưa thấy cháu rể của ông Tô đâu, đẹp trai vô cùng, đúng là xứng đôi với cháu ngoại xinh đẹp như tiên nữ của nhà họ.”
“Tiểu Tô?”



Thấy cô nói chuyện rồi lại thất thần ra như thế, ông ngoại Tô có chút lo lắng vỗ vỗ cánh tay cô, lúc này Tề Tiểu Tô mới hoàn hồn lại.



“Không cần mua nhà đâu ông ngoại, bây giờ có chỗ ở được thì cháu cứ ở trước, sau này tính sau.”



La Hiểu âm thầm nhéo chồng mình một cái.



Tô Vận Thông hiểu ý cô ta, cắn răng lấy dũng khí nói. “Tiểu Tô, cậu có chuyện muốn trao đổi với cháu chút.”



Tề Tiểu Tô nhìn về phía ông ta.



“Là thế này, mợ cháu cũng có thai rồi....”



Tề Tiểu Tô kinh ngạc nhướn mày. Chuyện này cô còn chưa biết nữa.



Tô Á Thiên nhảy dựng lên: “Cái gì? Mẹ lại có em bé rồi à?”



Mọi người đồng loạt ngẩn ra.



Nhưng Tô Á Thiên đã mười mấy tuổi rồi, mẹ cậu ta đột nhiên lại có em bé, ít nhiều cũng có chút xấu hổ lúng túng.



Nhưng nếu đã nói ra, Tô Vận Thông đành cắn răng nói tiếp. Chỉ là nói cửa hàng của bọn họ không ở thành Bắc, đi đi lại lại bôn ba như vậy cũng không tiện, cũng muốn mua nhà ở thành Nam. Bọn họ đã đến chung cư của Tô Vận Đạt xem qua rồi, đều rất thích, cũng muốn mua một căn ở đó.



“Chỉ là tiền của cậu mợ đều dồn hết vào cửa hàng rồi, cho nên muốn mượn trước Tiểu Tô một ít.”



Tề Tiểu Tô ngẩn ra, mượn tiền? Cô thật sự không ngờ có một ngày sẽ có người mượn tiền mình. Cô vẫn chưa nói gì, Tô Vận Thuận cũng nhảy lên, “Cậu cũng muốn mượn, cậu cũng muốn mua nhà! Mua cùng khu chung cư với cậu út.”



Anh ta vừa nói ra, Tô Vận Thông và La Hiểu đều nghiến răng.