Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Chương 505 : Nữ thần - Cơ hội cử đi học
Ngày đăng: 04:18 30/04/20
Chương Vân Tễ vẫn tỏ ra thản nhiên, nhưng trong mắt lại xẹt qua một ánh mắt nhất định phải có được.
“Con sẽ khiến cô ấy rung động vì sự kiên trì của con, mẹ, mẹ phải tin con, Tề Tiểu Tô tuyệt đối sẽ là cô con dâu tốt nhất mà mẹ có thể chọn được.”
Bà Chương lại không cho lời này là thật.
“Mẹ không hiểu nổi tại sao con lại vừa ý cái con ranh đó nữa, năm đó mẹ và bố con vì chẳng có cách nào mới tặng chiếc vòng đá quý đó, việc này...”
“Việc này về sau mẹ đừng nhắc lại nữa, mẹ à, năm đó chính là mẹ và mẹ của Tề Tiểu Tô một lời đã định, nhìn thấy ảnh của Tề Tiểu Tô, thấy cô ấy xinh đẹp đáng yêu, vẻ ngoài xinh xắn nên mới nổi lên suy nghĩ muốn kết thân. Đây chẳng phải là sự thật sao?”
“Ôi dào, đúng là năm đó mẹ cảm thấy vợ chồng Tề Tông Dân kia có học thức hơn người, nho nhã lễ độ, làm bạn bè cũng rất được, hơn nữa đúng là nhìn ảnh của Tề Tiểu Tô khi còn nhỏ thực sự xinh đẹp, nhưng mà, đây là chuyện cả đời của con, sao mẹ có thể cứ thế mà...”
“Thế là được rồi, chúng ta cũng không tính là lừa người. Mẹ, giờ mẹ cảm thấy Tề Tiểu Tô lãnh đạm với chúng ta, nhưng mà chờ sau khi chúng ta là người một nhà thì sẽ thân hơn thôi, về sau mẹ cũng sẽ thấy cô ấy có tư cách kiêu ngạo như thế.”
Thành tựu của Tề Tiểu Tô sẽ vượt xa hiện tại.
Thành phố D nhỏ bé này sao có thể đủ để phượng gáy chín tầng trời chứ?
Mà Chương gia, Chương gia tuyệt đối không thể kết thù với cô ấy được. Đầu óc Chương Vân Tễ suy nghĩ quay cuồng, lại nghĩ tới khi Tề Tiểu Tô đứng trên đỉnh cao, đối mặt với muôn vàn ánh mắt, vô hạn ánh sáng thì trái tim anh ta lại lập tức sôi trào, nơi nào đó cũng không khống chế được mà cứng lên.
Tiểu Tô, Tiểu Tô của anh ta, nữ thần của anh ta, cô ấy là của anh ta!
Tề Tiểu Tô đang ngồi trong văn phòng thầy hiệu trưởng Dương không khỏi hắt xì một cái.
Thấy Tề Tiểu Tô không nói gì, ông ta lại nói thêm: “Trên thực tế, đại bộ phận học sinh lớp 12 đều không muốn đi lắm.”
“Tại sao ạ? Chẳng phải nếu có thể lấy được thành tích top 3 trong cuộc thi đó thì có thể được cử đi học ở Đại học Bắc Kinh hay sao mà?” Trên thực tế, Tề Tiểu Tô nhằm vào cái này nên mới tới.
Năm nay cô sẽ lên lớp 12, nhưng sau này công việc sẽ càng ngày càng bận rộn, dành ra thời gian đi học là rất khó, nhưng nếu không đi học thì sẽ gây ảnh hưởng không tốt lắm, dù sao cũng là lớp 12 mà. Hơn nữa, nếu vẫn không đi học, cô sợ sẽ khó mà thi đỗ đại học được.
Đúng lúc, Hệ thống Tiểu Nhất lại tra được chuyện đột nhiên trường có một suất tham gia hạt giống thi đua, lọt vào top 3 thì sẽ có tư cách được cử đi học ở Đại học Bắc Kinh hoặc Đại học Thanh Hoa, tất nhiên cô không muốn bỏ qua rồi. Không ngờ lại có người không muốn tham gia cái này.
Thầy hiệu trưởng Dương cười khổ, nói: “Đầu tiên, muốn tham gia thi ba lần ở trường chúng ta cũng đã rất phí thời gian và sức lực để ôn tập, còn nữa, nếu muốn tới thành phố L để tham gia cuộc thi kia thì phải đi suốt một tuần, bài tập của học sinh lớp 12 quá nhiều, các em ấy sợ bỏ học một tuần thì sẽ kéo thành tích đi xuống. Còn về việc cử đi học thì ai mà chẳng muốn cơ chứ, nhưng mà học sinh giỏi của cả nước đều tham gia vào cuộc thi này, muốn được lọt vào top 3 đâu dễ dàng như thế được? Cũng chẳng thua gì thi đại học cả, chẳng ai có lòng tin vào chuyện đó.”
Tề Tiểu Tô nghĩ thấy cũng đúng.
“Nếu vậy, em cũng sẽ tham gia ba lần thi ở trường ta, cạnh tranh công bằng.” Cô đứng lên, “Thầy hiệu trưởng, em đi nộp học phí đây ạ!”
Hiệu trưởng Dương không ngờ cô nói đi là đi luôn, vội vàng hỏi: “Em có chắc chắn không?”
“Không thử thì sao biết được ạ?” Tề Tiểu Tô phất tay: “Còn về miếng đất bên cạnh trường chúng ta thì sẽ sớm có kết quả thôi, vấn đề không lớn, thầy không cần lo lắng.”
Nghe xong những lời này, thầy hiệu trưởng Dương liền yên lòng.
Lúc trước, vì chuyện của Dương Linh Linh nên ông ta vẫn cứ lo Tề Tiểu Tô sẽ để bụng, không quan tâm tới việc này nữa.