Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 509 : Ý đồ Tới của đan ninh ninh

Ngày đăng: 04:18 30/04/20


Đan Ninh Ninh vẫn còn đang mải quan sát văn phòng của Tề Tiểu Tô, nghe vậy liền cười nói: “Sao cô không bảo thư ký mang vào hai ly cà phê mà lại gọi nước trái cây thế? Chẳng phải chỉ có mấy cô gái trẻ mới thích uống nước trái cây thôi à? Giờ cô là Tổng giám đốc rồi, không thích hợp lắm thì phải.”



“Cô thích uống cà phê à?”



Tề Tiểu Tô thì sao cũng được, nhưng cô thích uống nước trái cây hơn, vì nước trái cây có dinh dưỡng hơn cà phê. Bình thường cô ăn gì uống gì luôn được Hệ thống Tiểu Nhất theo dõi sát sao, vì để thân thể có thể nhanh chóng tiến hành lần cường hóa thứ ba, những thứ mà cô ăn phải được đảm bảo là có lợi cho sức khỏe nhất.



Uống cà phê không có bất kỳ chỗ tốt nào với cô cả.



Đan Ninh Ninh lắc đầu: “Tôi thì thế nào cũng được.”



Rất nhanh, thư ký liền mang hai ly nước trái cây vào. Ở chỗ này của Tề Tiểu Tô lúc nào cũng có trái cây tươi, nước trái cây lúc nào cũng được ép tại chỗ, không phải là loại đồ uống công nghiệp.



Đan Ninh Ninh vừa uống liền uống một hơi, nước ép trái cây tươi ngon ngọt hoàn toàn khác với nước ngọt công nghiệp.



Cô ta lập tức cảm thấy Tề Tiểu Tô thật sự đang sống rất sung sướng.



“Lần này tới thành phố D không phải là đặc biệt thăm tôi đấy chứ?” Tề Tiểu Tô hỏi.



Đan Ninh Ninh uống thêm một ngụm nước trái cây nữa rồi mới nói: “Đúng là tôi đặc biệt tới thăm cô mà, sao hả, không chào đón à?”



Tề Tiểu Tô cảm thấy Đan Ninh Ninh này đã thay đổi rất nhiều, trước kia cô ta là một thiếu nữ ngây thơ và đáng yêu, giữa hai người có rất nhiều giao tình, trước đó cô còn cứu mạng Đan Ninh Ninh nữa. Có điều trước kia Đan Ninh Ninh không sẽ ăn nói già dặn, khách sáo, còn có vẻ cố tình lôi kéo làm quen xã giao như bây giờ.



Nhất thời, thấy Đan Ninh Ninh trang điểm sặc sỡ thễ này, Tề Tiểu Tô cảm thấy cụt hết cả hứng.



“Sao không gọi điện thoại cho tôi?” Cô hỏi.



Đan Ninh Ninh cười khổ: “Điện thoại của tôi lúc trước bị rơi khi bị đám Hồng lão đại bắt đi rồi nên cũng không còn số điện thoại của cô nữa.”




Cửa sổ xe bị gõ, Nghiêm Uyển Nghi sợ tới mức suýt nhảy dựng lên.



Quay đầu, liền nhìn thấy gương mặt cười như không cười của Tề Tiểu Tô.



Tề Tiểu Tô cũng không định gõ cửa sổ xe vào lúc này đâu, nhưng cô phát hiện ra trước cửa xe có người đang chụp ảnh lén bên này, rõ ràng là paparazzi, cô cũng không nhìn thấy cái gì không nên nhìn cả, dù sao cũng không nhìn xuyên qua cửa sổ xe được, nhưng lại có thể nhìn thấy từ kính chắn gió phía trước. Cô chỉ cần tưởng tượng tới việc người đàn ông phải xa cách cô gái mình yêu tới một tháng trời, tiểu biệt thắng tân hôn ấy mà, chỉ sợ hai người đang ôm hôn nồng nhiệt triền miên ở trong xe bị người ta chụp được mà thôi.



Có điều, cô không ngờ, không chỉ hôn nồng nhiệt, nếu cô mà tới chậm một bước, có khi Chúc Tường Viêm còn không nhịn được mà bảo Nghiêm Uyển Nghi thò tay vào trong quần giải quyết giúp mình một lần luôn ấy chứ.



Nghiêm Uyển Nghi đỏ bừng cả mặt.



Chúc Tường Viêm cầm túi của cô đặt lên đùi mình, thầm mắng bản thân một câu. Sao có thể không biết nhẫn nhịn như thế chứ! Giờ phải dùng túi xách chắn lại đã, nếu không sẽ xấu hổ mà chết mất.



Hạ cửa kính xe xuống, họ liền nhìn thấy Đan Ninh Ninh đứng sau lưng Tề Tiểu Tô, không khỏi sững sờ.



Mà lúc này Đan Ninh Ninh cũng thấy hơi xấu hổ, cô ta chưa nói cho anh em Chúc gia chuyện mình tới đây.



Hàn Dư đã lái xe tới, Tề Tiểu Tô vốn định ngồi xe của Nghiêm Uyển Nghi đi cùng nhau luôn, nhưng thấy túi xách của Nghiêm Uyển Nghi đặt ở trên đùi Chúc Tường Viêm, cô lập tức kinh ngạc.



Không phải chứ...



Đến cô cũng còn thấy xấu hổ đấy.



“Đi đâu ăn cơm đây? Đây là Đan Ninh Ninh.”



Lời này là nói với Nghiêm Uyển Nghi, cô cũng không cần nói nhiều vì Nghiêm Uyển Nghi cũng biết chuyện của Đan Ninh Ninh.