Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 538 : Hắn là ma quỷ ở đâu chui ra

Ngày đăng: 04:18 30/04/20


Chỉ nghe một tiếng rắc.



Xe Tải lập tức phát ra một tiếng gào hét thảm thiết vì quá đau.



Vệ Thường Khuynh hoàn toàn không quan tâm tới tiếng gào thét thảm thiết của gã, nhẹ buông tay ra, giơ chân đạp gã ra ngoài, “bụp” một tiếng, Xe Tải lập tức bị đá vào dưới một bụi cây có nhiều sâu lông độc nhất.



Gã muốn bò dậy nhưng lại phát hiện tay phải mình vẫn còn run rẩy, hoàn toàn không thể dùng được một chút sức lực nào.



Cái tay này đã bị bẻ gãy rồi!



Sắc mặt Xe Tải đau đớn, cố gắng bò lên, bỗng nhiên lại thấy cổ đau xót, có thứ gì đó đầy lông đang bò vào trong. Mà trước mắt gã, một thân ảnh lại xuất hiện, tay trái gã bị Vệ Thường Khuynh tóm lấy, không đợi gã kịp có phản ứng đã lại tiếp tục nghe thấy tiếng rắc kia.



“A!”



Lại gãy thêm một tay!



Vệ Thường Khuynh cũng không thèm nhìn gã, lại đá gã vào trong một bụi cỏ khác.



Thời gian anh tính toán cũng rất chuẩn! Anh vừa đá người vào trong bụi cỏ thì nghe thấy tiếng lên đạn, tuy rằng rất nhẹ nhưng với thính lực siêu đẳng của Thiếu soái thì vẫn có thể lập tức nghe thấy được.



Trước đó, Alex bị Thiếu soái dùng kế điệu hổ ly sơn nên tấn công sai hướng, nghe thấy có âm thanh bên này nên lập tức quay về, thấy thân ảnh của Thiếu soái nên lập tức giơ súng lên.



Pằng.



Cá Mập và Hồ Ly cùng nấp ở một phía, hai mắt sáng quắc lên chờ phát súng này.



Thiếu Soái vẫn đứng ở kia, hắn xong đời rồi!



Bọn họ biết rất rõ khả năng bắn súng của Alex, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì.



Hồ Ly hưng phấn tới mức hơi thở cũng trở nên nặng nề, nếu trúng phải viên đạn này, Thiếu Soái sẽ lập tức rơi vào tay gã. Năm triệu đô la Mỹ, chủ bên kia chắc sẽ không có vấn đề gì. Đã từng hợp tác nên gã cũng hiểu một chút về đối phương, nếu không phải chắc chắn cho rằng người này cản trở đường của bọn họ, là người cực kỳ quan trọng thì họ cũng sẽ không mạo hiểm tìm tới chỗ bọn họ để mua mạng người.



Vì thế, chỉ cần xử lý được Thiếu Soái, vừa ít đi một địch thủ mạnh mà còn có thể có được một món tiền, chờ khi gã xuất ngũ rồi, gã sẽ có một cuộc sống tươi đẹp.




“Bang!”



Một chân anh đá vào cái cây bên cạnh, cái cây rung lên, vô số lá cây trút xuống.



Ánh mắt Cá Mập lõe lên vẻ độc ác, một tay rút dao găm ra: “Mày đánh đấm cũng không tệ đâu!” Nhưng mà, tới thử xem có nhanh bằng dao găm của gã không!



Ánh sáng lạnh lóe lên, dao găm sắc bén đâm về phía yết hầu Vệ Thường Khuynh.



Cùng lúc đó, Hồ Ly bị trúng một phát đạn vào vai cũng nhắm bắn về phía Vệ Thường Khuynh, gã dùng mũi gây tê.



Vệ Thường Khuynh có vẻ như không phát hiện ra gã, dù sao một mình đối đầu với Cá Mập cũng không nhẹ nhàng gì. Khóe miệng Hồ Ly nhếch lên một tia cười thầm, bấm cò súng.



“Thiếu Soái, cẩn thận!”



AK quát lên một tiếng, giơ súng bắn về phía Hồ Ly, liên tiếp bắn ra bốn phát đạn mới miễn cưỡng bức Hồ Ly lui về sau một đoạn.



Đúng lúc anh ta nổ súng, Vệ Thường Khuynh cũng đá rơi được con dao găm trong tay Cá Mập.



Nhưng Cá Mập cũng không chịu thua dễ dàng như vậy được, tranh thủ sơ hở liền lủi đi rất xảo quyệt.



Thiếu Soái này không biết là ma quỷ ở đâu tới! Bắn súng chuẩn, đầu óc lanh lợi, đánh cận chiến cũng mạnh nữa! Gã nên chạy đã, cứ chạy trước thì hơn!



“Để tôi đuổi theo hắn!” AK chỉ nhìn lướt qua rồi đuổi theo hướng Cá Mập vừa trốn.



Đại khái, anh ta cũng đoán được, Thiếu Soái muốn ra tay với Hồ Ly và Xe Tải, anh ta ở chỗ này cũng không tiện lắm.



Trên thực tế, nếu anh ta không tới thì Thiếu soái cũng muốn ép Cá Mập phải trốn đi, anh cũng không nắm chắc có thể cùng lúc bắt nhiều người như thế.



Dù sao, anh vẫn luôn có mục tiêu rất rõ ràng.



Vệ Thường Khuynh nhìn lướt qua bốn phía, Hồ Ly bị thương đã lại ẩn núp rồi.