Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 552 : Tề tiểu tô có vấn đề

Ngày đăng: 04:18 30/04/20


Mà sau đó, quả nhiên nơi bọn họ muốn tới chính là hộp đêm Dạ Khổng Tước.



Tề Tiểu Tô lập tức cảm thấy... Hộp đêm kia nghe nói không phải khách quen thì không vào được, cô đang tính tìm cách lẻn vào đó, nhưng lúc trước Thiếu soái cũng nói là hệ thống bảo vệ ở Dạ Khổng Tước cực kỳ nghiêm ngặt, vì thế có thể quang minh chính đại tiến vào là tốt nhất.



Suy cho cùng, bọn họ cũng không phải thần trộm mà.



“Em nghe nói Dạ Khổng Tước không cho người lạ vào mà.”



Cô nói ra vì sợ họ không biết, đến lúc đó chẳng phải lại thành mừng hụt sao.



Hạ Dư Hoành và An Tử Khê đưa mắt nhìn nhau, dường như thấy hơi kỳ quái khi cô biết cả chuyện này: “Sao em biết chuyện này.”



“Có nghe nói.”



Dạ Khổng Tước rất có tiếng ở thành phố L và thành phố Y, nhưng lại có vẻ không nổi lắm với những người ở vùng khác, trừ khi là người cực kỳ thích những nơi thế này, thường xuyên tới vũ trường chơi thì mới biết được. Rõ ràng nhìn Tề Tiểu Tô không giống loại người kia, nhưng nghe cô nói vậy thì tức là cô có quen biết những loại người như thế.



Thế thì tốt rồi, ít nhất là cũng biết chơi chứ không phải loại mọt sách suốt ngày nhốt mình ở ký túc xá học bài kia. Hạ Dư Hoành chỉ dám nghĩ vậy trong đầu chứ không dám nói ra.



An Tử Khê nói: “Em nói rất đúng, chỉ cần có hội viên dẫn vào là được.”



Bọn họ biết chuyện này.



Tề Tiểu Tô trầm ngâm một chút nhưng vẫn quyết định nhắc nhở bọn họ. Tuy rằng cô rất muốn theo họ vào Dạ Khổng Tước, nhưng giờ hai người họ cũng chưa làm gì khiến cô cảm thấy ghét bỏ cả: “Các anh có bao giờ nghĩ xem tại sao Dạ Khổng Tước lại có quy định đó không? Nơi làm ăn, nơi kiếm tiền mà lại từ chối không cho khách vào cửa, không phải quá bất hợp lý à?”



Thiếu soái đã từng nói, Dạ Khổng Tước có đủ mọi hoạt động, bên trong vô cùng loạn, đó là thiên đường phóng túng của đám người có tiền và danh nhân.



Thân phận của An Tử Khê và Hạ Dư Hoành đều không bình thường, nhưng nếu bọn họ dính vào cái kia thì chẳng khác nào rút dây động rừng.




“Tìm Tưởng thiếu.” An Tử Khê nói.



“Xin hỏi là Tưởng thiếu nào?”



“Tưởng Minh Lễ.”



“Xin đợi một lát.” Người đàn ông dẫn bọn họ tới một khu nghỉ ngơi bên cạnh, mời bọn họ ngồi xuống chờ, sau đó liền tránh ra, khẽ nói chuyện liên quan tới việc xét duyệt thông tin của bốn người.



Hạ Dư Hoành sợ Tề Tiểu Tô cảm thấy mình bị đối xử quá tệ nên liền giải thích: “Người có thẻ khách quý thì có thể tự do mời bạn bè tới đây chơi, nhưng nhất định phải báo lại tên tuổi của những người bạn đó, vì thế nên giờ bọn họ cần phải thẩm định một chút thông tin về chúng ta.”



Vì thế, tên và thông tin của cô cũng sẽ bị đăng ký sao?



“Hai anh báo thông tin của em à?”



“Đúng thế, đã báo tên tuổi của em, cũng nói em là học sinh, như thế sẽ không sao chứ?”



Ôn Tình ngồi bên cạnh hừ một tiếng: “Có khi bản thân cô ta có cái gì đó không muốn cho người khác biết cũng nên.”



Vừa dứt lời, người đàn ông kia liền nhanh chóng quay trở lại, ánh mắt quét từ cô ta sang Tề Tiểu Tô mấy lần, nói: “Thân phận của các vị đã được xác nhận, tôi sẽ sắp xếp người dẫn các vị tới phòng của Tưởng thiếu. Mặt khác, xin hỏi vị nào là cô Tề ạ?”



Tìm cô?



Tề Tiểu Tô còn chưa nói gì, Ôn Tình liền chen vào: “Ha, nhìn đi, đúng chưa nào? Quả nhiên là thân phận của cô ta có vấn đề đúng không? Dùng tên giả hay cô ta có gì đó bất thường đây?”



Cô ta tỏ ra đắc ý và hưng phấn như thể rất chờ mong có thể phát hiện được một chuyện gì đó rất ghê tởm về Tề Tiểu Tô vậy.