Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 633 : Tại sao cô ta lại phải tránh né

Ngày đăng: 04:19 30/04/20


Biên Hải Vi bị một tiếng chú Lợi nghẹn giữa yết hầu.



Vừa rồi cô ta vẫn luôn cảm thấy không tin được, nhưng câu này của Sở trưởng Lợi xem như đã triệt để đánh tan chút hi vọng cuối cùng của cô ta rồi.



Cả Sở trưởng Lợi cũng vì muốn cùng Tề Tiểu Tô ăn bữa cơm mà lùi lại chuyện bên ngoài vội vã trở về!



Tề Tiểu Tô có tài đức gì!



Biên gia tuy hiển hách, nhưng cũng có nội đấu, vì để khiến con đường sau này của Biên Hải Thành có thể đi được tốt, đi được thuận lợi, bọn họ cần không ít trợ lực, trong số đó, Lợi Nghi Cương chính là một trong số các trợ lực mà họ đã chọn từ mấy năm trước. Thế nên, Biên Hải Vi cũng thường xuyên lui tới Lợi gia.



Trước đây cô ta còn có chút không vui, vì cô ta đường đường là cô chủ Biên gia chủ động đến giao hảo, nhưng người của Lợi gia lại tỏ ra không nhiệt tình lắm, hơn nữa lui tới lâu như vậy rồi nhưng vẫn rất khách khí với cô ta.



Cái cô ta cần không phải kiểu khách khí này, cái cô ta cần là quan hệ thân thiết, là kiểu xem cô ta như con cháu, sau này có chuyện gì cần họ giúp đỡ, cũng không cần cô ta mở miệng, đối phương xét trên quan hệ giữa hai bên sẽ chủ động giúp đỡ.



Nhưng bây giờ cô ta cảm thấy có chút hối hận rồi, sớm biết vậy thời gian trước cô ta nên chủ động hơn một chút, còn nữa, bồi dưỡng mối quan hệ tốt với Lợi Nam cũng là một lối tắt, nhưng trước đây cô ta thật sự vốn chẳng xem trọng Lợi Nam mấy.



Con nhóc Tề Tiểu Tô này lại có thể được Sở trưởng Lợi nhìn bằng ánh mắt khác, còn nhận cô ấy làm con gái nuôi! Vậy lỡ như Tề Tiểu Tô thật sự muốn lấy lại tòa nhà kia, nhờ Sở trưởng Lợi giúp đỡ thì phải làm sao đây?



Biên gia chắc cũng không thể đấu lại Sở trưởng Lợi đâu nhỉ? Sở trưởng Lợi cũng không chỉ đơn giản là một chức Sở trưởng như biểu hiện mặt ngoài, mối quan hệ của ông cũng không thể xem thường được.



“Hải Vi cũng đến à?” Lúc này Sở trưởng Lợi mới nhìn thấy Biên Hải Vi.



“Vâng ạ, con chào chú Lợi.” Biên Hải Vi lúng túng tay chân không biết nên đặt ở đâu. Cũng may bà Lợi vốn không làm cô ta mất mặt, Tề Tiểu Tô cũng chỉ mỉm cười không nói gì.



Cô ta thật sự chẳng còn lòng dạ nào, ngồi được một lúc liền đứng dậy cáo từ. Nếu không phải bản thân trước đó đã nói mấy lời mất mặt, có lẽ cô ta đã nán lại thêm một chút để thăm dò rốt cuộc vì sao Tề Tiểu Tô lại có quan hệ thân thiết với Lợi gia như thế. Nhưng bây giờ, cô ta luôn cảm thấy ánh mắt Tề Tiểu Tô nhìn mình tràn ngập sự khinh bỉ, dù thế nào cũng không ngồi lại thêm được.
Bà Lợi vừa thấy biểu cảm đó của chồng mình liền biết chắc không phải chuyện xấu gì, thế nên cũng rất thả lỏng hỏi: “Nói thế nào?”



Tề Tiểu Tô cũng rất muốn biết Lãnh đạo nói cô thế nào, nhưng Lãnh đạo nhắc đến cô, cô cũng không bất ngờ lắm, dù sao mấy ngày trước ai đó cũng đã mặt dày nhắc đến cô trước mặt ngài ấy rồi.



Còn nói cô là xinh đẹp nhất, tốt nhất nữa chứ.



Nghĩ đến đây, mặt cô liền cảm thấy hơi nóng lên.



“Lãnh đạo nói, xem ra nhân duyên của cô bé đó quả không tồi, thật muốn gặp gỡ một lần.” Sở trưởng Lợi nói.



Bà Lợi kinh ngạc nhìn Tề Tiểu Tô một cái: “Đây là có ý đã từng nghe nói đến Tiểu Tô sao?”



Sở trưởng Lợi gật gật đầu: “Chính là ý này.” Ông đoán đã có người ở trước mặt Lãnh đạo nhắc đến cô, nên liền nhìn sang Tề Tiểu Tô.



Tề Tiểu Tô đã hiểu ý ông, không trực tiếp hỏi nhưng lại có ý hỏi, nếu có thể nói cô hẳn đã chủ động nói. Cô trầm ngâm một lúc, nói: “Quả thật có người từng nhắc tới con trước mặt Lãnh đạo, quan hệ cá nhân, chuyện riêng, chỉ là chức vụ của người đó cơ mật, bố nuôi, xin thứ lỗi tạm thời con không thể tiết lộ.”



Năng lực lĩnh ngộ của đứa bé này quả là không tồi!



Hơn nữa cũng rất có nguyên tắc, đã có thể lĩnh ngộ ông đang có ý dò hỏi, lại còn dám nói ra chuyện cơ mật cần bảo mật. Điểm này khiến Sở trưởng Lợi rất tán thưởng.



Có thể trực tiếp gặp mặt Lãnh đạo, lại là cơ mật, vậy chắc chắn không tiện tiết lộ, cô có thể kiên trì như thế, rất tốt.



Ông nở nụ cười: “Được, vậy bố không hỏi nữa! Hôm nay bố rất vui, tối nay uống với bố một ly được không? Bố uống rượu trắng, con rượu nho!”