Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 677 : Toàn là cái kiểu gì không biết!

Ngày đăng: 04:20 30/04/20


“Anh, mấy năm trước anh vẫn rất ủng hộ em theo đuổi anh Dật Quân, tại sao sau này lại cứ luôn phản đối em thế? Chính vì anh không giúp em, cho nên em mới không theo đuổi được anh ấy đấy!” Chương Linh Thù giậm chân: “Em không tin còn có người đàn ông nào tốt hơn anh Dật Quân cả, dù sao ngày nào anh ấy còn chưa kết hôn với Biên Hải Vi thì ngày đó em vẫn chưa từ bỏ!”



“Vớ vẩn!” Chương Vân Tễ nói: “Trước không nói hai người bọn họ thế nào, chỉ nói riêng quan hệ của hai nhà Nguyễn gia và Biên gia vốn dĩ đã vô cùng mật thiết rồi, hôn nhân của bọn họ thật ra đều được hai nhà vui vẻ tác thành, em chen vào có thể có tác dụng gì chứ? Còn nữa, trước đây Nguyễn Dật Quân và Biên Hải Vi vẫn chưa coi là hoàn toàn xác định quan hệ, lúc đó em vẫn còn nhỏ, anh chỉ nghĩ em đùa thôi, ủng hộ cái gì hả?”



Chương Linh Thù cắn môi.



Trước kia rõ ràng hắn không nói như vậy, lúc đó không phải nói Nguyễn Dật Quân là một trong những người đàn ông mà hắn quen có điều kiện phù hợp với cô nhất sao?



Hơn nữa, dã tâm của Biên gia lớn, luôn muốn dùng Biên Hải Vi để tìm một người chồng có điều kiện càng tốt hơn, chưa chắc đã có thể thành với Nguyễn Dật Quân, cô vẫn có cơ hội.



Tại sao bây giờ lại thay đổi hết rồi, lật mặt không thừa nhận!



“Vân Tễ, người con nói có điều kiện tốt hơn Nguyễn Dật Quân là ai thế?” Bà Chương lại động tâm. Điều kiện của Nguyễn Dật Quân đã rất tốt rồi, lúc hắn và Biên Hải Vi tuyên bố xác nhận quan hệ, bà ta cũng rất thất vọng, nhưng bây giờ nghe thấy con trai nói vẫn có một người có điều kiện tốt hơn, bà ta lập tức vui vẻ trở lại.



Đúng thế, con gái bà ta xinh đẹp như vậy, vốn dĩ nên xứng với người tốt hơn!



Chương Vân Tễ chỉ về phía Tề Tiểu Tô vừa đi: “Người hôm nay Tề Tiểu Tô đến đón, chính là người mà con nói, điều kiện của hắn tốt hơn Nguyễn Dật Quân.”



“Phi! Người cô ta đón?” Bà Chương bị ép đến chua ngoa. Bà ta nhìn con trai mình y như nhìn quái vật: “Có phải con bị con nhỏ đó hớp hồn đến điên rồi không hả? Không phải con nói chồng chưa cưới của nó đấy chứ?”



Bà ta tự tưởng tượng một chút, lập tức trợn to hai mắt, thất thanh nói: “Vân Tễ, con nghĩ ra cái ý gì thế hả? Bảo Linh Thù đi theo đuổi chồng chưa cưới của nó, sau đó con lại đi theo đuổi Tề Tiểu Tô hả?”



Như vậy, ngộ nhỡ mà thành thật, vậy quan hệ giữa hai anh em nó há chẳng phải là rất kỳ dị sao!



Chương Vân Tễ thật sự bị cách suy nghĩ của mẹ mình đánh bại rồi.




Tề Tiểu Tô cau mày, vô cùng ghét Chương Vân Tễ, rốt cuộc là hắn muốn làm gì?



“Tiểu Tô...” Lúc mấy người Tề Tiểu Tô đi qua, Chương Vân Tễ lại tiến lên.



Nhưng hắn còn chưa đến gần, Đổng Ý Thành đã giơ tay ôm lấy vai Tề Tiểu Tô, dẫn cô trực tiếp đi qua hắn, không hề dừng lại chút nào.



Lương Lệ đi sau khoảng hai bước, ngăn cản lại hành động định đuổi theo của hắn, cọ cọ đế giày, đợi bọn họ đã đi được một đoạn rồi mới bước theo.



“Nhìn đi, nhìn đi, đây là cái kiểu gia giáo gì thế hả?” Bà Chương tức giận giơ tay dụi trán, trước mắt tối lại: “Chương gia chúng ta từ lúc nào phải chịu sự coi thường như vậy? Chương Vân Tễ, mẹ nói cho con biết, sau này con không được nhắc đến Tề Tiểu Tô nữa? Còn có cả người đàn ông vừa nãy nữa, mẹ thấy nó chẳng khác gì chồng chưa cưới của Tề Tiểu Tô cả!”



“Mẹ....”



“Linh Thù, chúng ta đi!” Bà Chương không để ý đến hắn, kéo Chương Linh Thù đi.



Chương Vân Tễ siết chặt nắm tay lại.



Tề Tiểu Tô đợi ra khỏi thang máy mới cười hì hì vui vẻ. “Anh, sao anh biết em không thích cái gã vừa nãy thế?”



“Anh trai em đâu có mù, nhìn vẻ mặt lúc em thấy hắn là anh đã biết rồi.”



“Đúng đúng đúng, anh trai em là thông minh nhất.” Tề Tiểu Tô cảm thấy buồn cười.



Lên xe rồi, cô giục Đổng Ý Thành mau ăn sáng kẻo để lúc nữa sẽ nguội mất. Mà ở trong một toà nhà nhỏ thuộc quân khu, cửa phòng của Tần Yên Vũ bị đẩy ra.