Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 703 : Quà năm mới

Ngày đăng: 04:20 30/04/20


Bạch Dư Tây.



Chỉ mới mấy tháng không gặp, Bạch Dư Tây dường như lại gầy đi rồi.



“Lương Lệ, anh vào trong tìm chị Linh trước đi, chị ấy chắc đã sắp xếp sẵn chỗ ngồi cho anh rồi, tôi nói chuyện với thầy Bạch vài câu đã.” Tề Tiểu Tô dặn dò Lương Lệ vài câu, rồi bước về phía Bạch Dư Tây, Bạch Dư Tây lại dùng tay ra hiệu với cô, sau đó sải bước nhanh bỏ đi.



Cô hơi giật mình, rồi liền đuổi theo anh ta.



Chỉ có điều Bạch Dư Tây vốn không dừng lại, mà cứ bước mãi về phía trước, đi khỏi Minh Hoa Viên một đoạn anh ta mới từ từ giảm tốc, quay đầu lại vẫy vẫy tay với cô.



Tề Tiểu Tô bước nhanh vài bước đuổi theo, lúc này cô mới phát hiện sắc mặt của anh ta có chút tái nhợt, quầng thâm dưới mắt rất nghiêm trọng, đôi mắt giăng đầy tơ máu, râu ria xồm xoàm, nhìn dáng vẻ rất tiều tụy.



Cô đang định nói chuyện, Bạch Dư Tây lại đưa tay ra ngăn cô lại, sau đó lại vẫy vẫy tay với cô, ý bảo cô đến gần hơn một chút. Tề Tiểu Tô bước đến gần, anh ta lập tức nhét một quyển sổ vào tay cô.



Tề Tiểu Tô đón lấy, mở ra trang đầu tiên, liền nhìn thấy bút tích của anh ta, anh ta đã viết mấy dòng trên đó.



“Trên người anh có chip, điện thoại cũng đã bị theo dõi, bây giờ không có nhiều thời gian, mười phút nữa tôi phải đi rồi. Tôi đã trà trộn vào một nơi, Dương Linh Linh đưa tôi đi, cô ta đã mơ hồ nhớ lại một vài chuyện, khó khăn lắm tôi mới nhờ cô ta đưa đi được, nhưng cảnh giới của họ rất nghiêm ngặt, trước khi nhập hội một tuần, tôi phải gắn chip trên người, điện thoại cũng phải do họ giám sát, còn phải luôn có mặt khi họ gọi nữa.”



Chẳng trách trước khi cô trở về đã gọi cho anh ta, vừa mới nói một câu hôm nay sẽ trở về thành phố D, anh ta chỉ ừm một tiếng rồi cúp máy.



Tề Tiểu Tô hoảng hốt, nhìn anh ta một cái, anh ta đã đưa bút sang.



Không ngờ, lần trước dùng giấy bút nói chuyện với anh ta, lần này vẫn phải dùng giấy bút để nói chuyện.



“Có nguy hiểm không?” Cô viết nhanh một câu.



“Tạm thời thì không có nguy hiểm, chỉ cần đừng để bị lộ là được. Tôi đã hẹn trước với hội Cẩm Minh rồi, bây giờ tôi rút khỏi đội cảnh sát, xem như trở thành một người sa sút vì công việc sai sót nên bị khai trừ, nhưng, chưa chắc họ đã biết thân phận ban đầu của tôi, bề ngoài, tôi vẫn là một giáo viên của Nhất Trung.”




“Nếu ông ta muốn hổ phụ độc chết hổ tử, vậy tôi cũng đành chịu.”



Có thể thế nào nữa chứ?



Tề Tiểu Tô nhìn nụ cười này của anh ta, dù sao cũng cảm thấy hơi đau lòng.



“Hiện tại, thầy tạm thời không thể liên lạc được với hội Chu Cẩm Minh đúng không?” Nếu cứ liên hệ với phía cảnh sát mãi, người bên đó chắc chắn sẽ nghi ngờ.



Bạch Dư Tây gật gật đầu.



Tề Tiểu Tô nói: “Em sẽ phái hai người cho thầy, bình thường em sẽ bảo họ âm thầm đi theo thầy, bằng không em không yên tâm.”



Thân phận của anh ta thật ra cũng không được xem là bảo mật gì mấy, chưa nói đến Bạch Thế Tuấn, vẫn còn một Úc Hà Tâm, đều biết rõ quá khứ của anh ta, có thể biết những chuyện anh ta làm bất cứ lúc nào, nếu bán đứng anh ta, vậy tính mạng của anh ta sẽ gặp nguy hiểm.



Câu không yên tâm này của cô khiến trái tim Bạch Dư Tây chợt thấy ấm áp.



Anh ta lấy một hộp trang sức nho nhỏ trong túi áo ra, đưa cho cô, dùng khẩu hình miệng nói: “Quà năm mới.”



Sang năm mới thì không tiện gặp nhau nữa, thời gian tới anh ta phải ở bên cạnh Dương Linh Linh.



Tề Tiểu Tô vốn không muốn nhận, nhưng nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của anh ta, cuối cùng cô vẫn nhận lấy: “Cảm ơn.”



Bạch Dư Tây lộ ra một nụ cười.



Cô có thể dứt khoát nhận quà của anh ta như thế, đối với anh ta mà nói là một chuyện rất đáng mừng.