Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 732 : Phi cơ của ai

Ngày đăng: 04:20 30/04/20


“Nhưng có thể ký túc ở trên thân người khác một lần nữa sao? Điều này thật không thể tưởng tượng nổi.” Cung Hoa vẫn không thể tin nổi.



Cung Việt càng nghĩ càng thấy có khả năng như vậy: “Chúng ta đã nhiều lần phái người thăm dò Tề Tiểu Tô, cũng phái tới rất nhiều sát thủ nhưng cô ta đều có thể thoát được, nếu nói không có trí tuệ nhân tạo hỗ trợ cho cô ta thì ta không tin. Cho nên, việc cần làm bây giờ là phải lập tức tìm ra được người, dù là Tề Tiểu Tô hay Vệ Thường Khuynh! Phải tìm ra được bọn chúng mới có thể nghiệm chứng suy nghĩ của chúng ta.” Hắn hơi ngừng lại, nhìn vào một cái máy trong phòng rồi lại hỏi: “Tên ngu ngốc của Chương gia kia hiện tại có hành động gì không?”



“Hắn đã huấn luyện con nhóc Đan Ninh Ninh kia rất tốt, con ở bên này sẽ giúp hắn tạo một thời cơ thích hợp để hắn có thể đưa Đan Ninh Ninh đến trước mặt Hạ Nông.” Cung Hoa nhíu mày, hỏi tiếp: “Bố, vì sao chúng ta không trực tiếp đối phó với Hạ Nông?”



“Tại sao lại phải đối phó với Hạ Nông? Vào lúc cần thiết sự tồn tại của hắn còn có thể giúp chúng ta thu hút sự chú ý của Vệ Thường Khuynh, tên kia đúng là kẻ may mắn.”



“Được, con biết rồi. Chúng ta có cần thôi miên Chương Vân Tễ thêm một lần nữa không?”



“Không cần, giờ hắn đã nghĩ mình là người trùng sinh trở về từ hai năm sau, có dã tâm lúc ban đầu của Chương gia cùng chính sự không cam lòng của hắn đã đủ để hắn đi theo kế hoạch của chúng ta rồi. Việc chúng ta cần làm bây giờ là phải theo dõi sát sao bộ hệ thống nhân bản này, để xem nó có thể đánh gục được No1 đúng thời điểm không!”



“Vâng!”



Tất nhiên Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô không biết cuộc đối thoại vừa rồi của hai cha con nhà họ Cung.



Lúc này Tề Tiểu Tô đang vô cùng kinh ngạc. Cô không ngờ Vệ Thường Khuynh thật sự có thể mở được chiếc phi thuyền này. Ở một góc tường bên ngoài phi thuyền đột nhiên hiện lên một vòng trắng sáng muốt, có hình dạng của một cái cửa, sau đó nó yên lặng mở xuống tám bậc thang kéo dài nối đến mặt đất. Trên bậc thang có một vòng sáng xoay tròn, vòng sáng quay ngược trở lại, xuất hiện một cánh cửa.



Bên trong cửa tối om.



Cái này… Có thể tiến vào sao?



Vệ Thường Khuynh dắt tay cô: “Đi.”



Bước lên tám bậc thang, Tề Tiểu Tô cảm thấy mình như đang nằm mơ nhưng khi đến chỗ cửa đen ngòm cô mới phát hiện, trước mắt có một tầng cách ly trong suốt, Vệ Thường Khuynh đã đứng trước nó.




Ngủ ở bên trong giống như con nhộng được bọc trong cái kén ấy hả: “Dễ chịu không?”



“Ừ, thoải mái lắm.”



Nghe anh nói thế, Tề Tiểu Tô lại cảm thấy vẫn là kiểu giường hiện tại dễ chịu hơn, còn loại giường máy móc vượt quá mức quy định như thế này, có cảm giác hoàn toàn là kim loại, cô mà ngủ ở trong đó chắc sẽ thấy lạnh buốt đến tận tim gan phèo phổi mất.



“Giường của anh cũng giống như thế này à?”



“Kiểu giường ở trong khoang phi cơ cơ bản đều giống nhau, nhưng cũng có thể thay đổi về màu sắc. Màu thuần trắng bạc như thế này là màu sắc mặc định khi xuất xưởng.” Vệ Thường Khuynh vừa nói vừa đi khắp nơi xem xét.



Tề Tiểu Tô không dám tùy tiện động chạm lung tung nên chỉ có thể đi theo bên cạnh quan sát với anh.



“Vậy phi cơ của anh là màu gì?”



“Đen trắng.”



“Đây là cái gì?” Tề Tiểu Tô đi tới một chỗ nhìn giống một khoang con nhộng dựng thẳng đứng, bên ngoài hơi mờ, nửa bên dưới cũng không nhìn thấy được.



“Nhà vệ sinh.” Vệ Thường Khuynh hơi nhếch môi cười: “Có cần đi vào cảm thụ một chút không? Nhà vệ sinh không cần giấy, bên trong còn có một hệ thống quản gia tự động vô cùng tiện lợi.”



Tề Tiểu Tô kinh ngạc, hỏi: “Cái gì là hệ thống quản gia tiện lợi?”



“Là một đôi tay người máy điều khiển màn ảnh trên tường, lúc đi vệ sinh có thể giúp em đọc những thứ mà em cảm thấy hứng thú, ví dụ như tin tức, hoặc thông tin về giới giải trí.”