Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 74 : Hẹn hò

Ngày đăng: 04:13 30/04/20


Tề Tiểu Tô thực sự vừa nhìn đã thích chiếc váy này rồi, nhưng nhìn vào họa tiết tinh xảo và hoàn mỹ cùng với hồi nãy sờ chất vải cô đã biết là chiếc váy này không hề rẻ chút nào.



Nhìn sọc trắng xanh có vẻ đơn giản, trên thực tế là chất vải rất thoải mái dễ chịu, hàm lượng cotton cao không nói, chất vải còn phẳng phiu rất đúng chỗ, bảo đảm mặc lên người sẽ không bị rủ xuống mất dáng, mà mang dáng phồng giữ phom cho chiếc váy.



Cô vốn đã định treo lại chiếc váy này lên giá, vì nghĩ nếu như để Tề Tông Bình trả khoản này, vượt quá dự tính của ông ta thì ông ta cũng sẽ không chịu trả tiền.



Nhưng khi nghe được cô nhân viên khuôn mặt tiêu chuẩn hot girl kèm đôi lông mày uốn lượn này nói một tràng dài, trong lòng Tề Tiểu Tô lại muốn nổi loạn.



Cô không thích thái độ nói chuyện mỉa mai, khinh thường của cô nhân viên đó. Kiểu khinh thường này của cô ta nực cười ở chỗ, cô ta không hề nói bất kỳ câu nào khó nghe, càng không thể hiện rõ ràng là cô ta khinh thường nhưng thông qua việc giới thiệu về chiếc váy này và câu nói cuối cùng thì ai cũng có thể hiểu được ý của cô ta.



Cô ta hơi hất cằm, tự cho rằng nói những lời như vậy đã là giữ thể diện cho khách hàng nhìn có vẻ nghèo hèn này rồi.



Tề Tiểu Tô cảm thấy thà rằng cô nhân viên đó nói là ‘cô à, chiếc váy này là hàng số lượng có hạn, nên giá cả sẽ đắt hơn một chút, nếu như cô không ngại tôi có thể giới thiệu với cô mẫu khác’ còn hơn. Nói như vậy tuy cũng là nói cô không thể mua nổi nhưng giọng điệu và thái độ đó cô còn có thể chịu được. Bây giờ thì cô không thể nhịn được nữa.



“Không được thử à?” Cô cầm chiếc váy đó ướm thử lên người.



Cô nhân viên kia không ngờ mình đã nói rõ ràng như vậy rồi mà cô vẫn còn muốn thử, sắc mặt có vẻ không vui, “Cô thật sự muốn thử sao?”



“Tôi chắc chắn.” Tề Tiểu Tô nhìn cô ta. Nếu như mặc lên thật sự rất đẹp thì mua về cũng có sao? Thấy cô nhân viên kia vẫn còn muốn nói gì đó, Tề Tiểu Tô nói với Tề Tông Bình đang chọn váy bên kia giống như một đứa trẻ muốn mách lẻo chuyện gì với người lớn vậy: “Chú hai, cháu chọn được váy rồi, chú sẽ mua cho cháu đúng không ạ?”



Tề Tông Bình quay người lại, nhìn thấy chiếc váy liền thân trên tay Tề Tiểu Tô. Bị cách một khoảng nên dĩ nhiên ông ta không nhìn rõ chi tiết và chất vải, chẳng qua chỉ là một chiếc váy kẻ sọc bình thường, vừa nãy ông ta cũng xem vài kiểu rồi, giá cả đều là từ năm trăm tới một nghìn tệ. Tuy giá đó cũng khiến ông ta chảy máu trong tim, nhưng nghĩ nếu như Tề Tiểu Tô mà được lòng giám đốc Lư, ông ta sẽ có thể tới bất động sản Hải Chí làm việc, công việc chỗ đó vừa có thể diện mà lương lậu lại cao. Một nghìn, tám trăm này coi như để đầu tư, ông ta vẫn có thể bỏ ra được.




“Anh Chu Thuần, hai người cũng tới mua quần áo à?” Tề Tiểu Tô gật đầu chào Chu Thuần, còn với Hoàng Vũ Chân, cô không thèm để ý.



Hoàng Vũ Chân lại tranh Chu Thuần đáp: “Đúng vậy, hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của tôi và Chu Thuần!”



Tề Tiểu Tô khốn kiếp kia, không phải nói là xin nghỉ nửa tháng sao? Cô ta chỉ mong sao Tề Tiểu Tô đi thật xa thôi, sao lại còn gặp ở đây chứ?



“Hoàng Vũ Chân, đừng có nói năng bừa bãi được không?” Chu Thuần nhíu mày, lập tức đi về phía Tề Tiểu Tô, đôi lông mày cong lên cười, “Chiếc váy này rất hợp với em, xinh quá.”



“Cảm ơn.” Hiện giờ Tề Tiểu Tô mặc váy hai dây nên hơi lạnh, gật đầu với cậu ta: “Em đi thay quần áo đã.”



“Giúp tôi lấy chiếc váy này lớn hơn một size, tôi cũng muốn thử!” Hoàng Vũ Chân lập tức quay đầu nói với nhân viên bên cạnh.



Thân hình cô ta rất nóng bỏng, phần ngực cũng phải lớn hơn Tề Tiểu Tô hai cúp, eo cũng to hơn chút, cô ta nhìn ra được chiếc váy đó vừa với Tề Tiểu Tô, đưa cô ta mặc chắc chắn sẽ chật.



“Xin lỗi cô, đó là kiểu giới hạn, tiệm chúng tôi chỉ có một chiếc.” Nhân viên nói. Cô ta nhìn cũng biết, cô gái mặc đồ hiệu trước mắt này không mặc được chiếc váy kia.



Đối phương thất vọng, cô cũng thất vọng lắm chứ?



Hoàng Vũ Chân nhíu mày, mắt đảo một vòng, lập tức vớ bừa một cái váy rồi vào phòng thay đồ bên cạnh.