Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 741 : Tiểu nhất phản kích

Ngày đăng: 04:20 30/04/20


“Đã nhận!”



Hệ thống Tiểu Nhất “xắn tay hăm he”, giọng nói của nó vô cùng hưng phấn.



“Nhưng mà…” Tề Tiểu Tô vẫn hơi do dự.



Vệ Thường Khuynh cầm lấy tay cô, giơ chén lên: “Nào, anh với em uống một chén, đoạn đường sau này dù mưa giông gió bão hay bằng phẳng thì chúng ta đều không buông tay nhau ra, cùng nhau đi đến hết cuối con đường.”



Anh làm vậy để không cho cô để ý tới việc tấn công của Hệ thống.



Việc cần làm lúc này là phải xử lý đối phương đã, bất kể như thế nào thì cứ đánh một cú toàn lực mới là quan trọng nhất.



Tề Tiểu Tô bị bàn tay mạnh mẽ của anh nắm chặt, cũng cảm thấy được sự phẫn nỗ và khí thế của anh, lòng cô cũng kiên định hơn, cô nghĩ thông suốt rồi, chỉ cần Tiểu Nhất có thể tóm được đối phương, đánh được hắn thì tại sao cô lại phải sợ bọn họ sẽ không thể tìm ra đối phương là ai?



Cô cười hai mắt cong cong, bưng chén rượu lên cùng cụng nhẹ với anh.



Vệ Thường Khuynh thấy cô nhanh như vậy đã không cố chấp nữa thì cũng vui mừng. Hai người lại nhìn nhau bằng ánh mắt lấp lánh, tâm ý đều như muốn tràn ra khỏi ánh mắt.



Chúc Tường Đông cầm chai rượu lên rót thêm vào chén của mình, uống một hơi cạn sạch, lại rót thêm chén nữa, tiếp tục uống cạn. Thứ chất lỏng cay nồng rót vào cổ họng, chui thẳng xuống dạ dày khiến toàn thân hắn đều cảm thấy nóng bừng cả lên, cổ họng hơi nghẹn lại.



“Ăn đi, mọi người ăn nhiều vào một chút.”



“Nào nào, Tề tổng, thân là cấp dưới của cháu, cậu cũng phải kính cháu một chén.” Tô Vận Đạt giơ chén rượu về phía Tề Tiểu Tô.



Phụt.



Tề Tiểu Tô không kiềm được phải phun ra.



“Ha ha ha.” Tất cả đều cười ầm lên.



“Nói như vậy thì, Tiểu Tô, cháu đã giúp Tiểu Thiên của chúng ta vào học ở Nhất Trung, thế cậu cả cũng phải kính cháu một chén chứ nhỉ?”



Tề Tiểu Tô lắc đầu, cầm chén rượu rồi đứng lên: “Cậu cả, cậu út đừng đùa cháu nữa, cháu mời các cậu một chén.”



Vệ Thường Khuynh đè cổ tay của cô, cầm lấy chén rượu trong tay Tề Tiểu Tô và mỉm cười: “Để cháu thay mặt Tiểu Tô kính các cậu nhé, để cô ấy được thư thư đã, vừa mới học uống rượu không nên uống quá nhiều để bị say, sẽ làm mất hình tượng tổng giám đốc của Thịnh Tề đấy.”
“Gọi mau gọi mau.”



Sau đó là một loạt âm thanh vội vàng gọi điện thoại.



Nhưng đúng vào lúc này, những máy móc bên trong đều có tiếng kêu, liên tiếp các máy móc đều vang lên tiếng cảnh báo.



“Hoa thiếu, phòng máy xảy ra chuyện rồi!”



Người gọi điện thoại gấp đến mức sắc mặt cũng biến đổi.



Đầu dây bên kia, Cung Hoa đang ngồi trước bàn cơm, nghe những lời nói này thì đứng phắt dậy. “Cậu nói cái gì?”



Vừa dứt lời, hắn nghe thấy một tiếng nổ ở đầu dây bên kia!



“Mẹ kiếp! Xảy ra chuyện gì thế hả?” Cung Hoa biến sắc.



Tất cả các máy móc dụng cụ bên trong phòng máy đều bốc lửa, từ đường dây điện thỉnh thoảng nhảy ra những tia lửa điện, sau đó thì nổ tung.



Oành.



Bảng điện chính của tòa biệt viện thoát ra một luồng khói đặc, báo hỏng hoàn toàn.



Người bảo vệ vừa gọi điện thoại tới đã cùng người khác chạy vội ra ngoài từ lúc tiếng nổ thứ nhất phát ra rồi.



Đùa gì vậy, mặc dù nơi này lương cao, công việc bảo vệ cũng khá nhàn, chẳng khi nào thấy có người khác tới đây, họ cũng không cần đi kiểm tra trong phòng máy, nhưng hiện giờ chỗ này đã phát nổ, không an toàn nữa, bọn họ cũng không thể để mất mạng vì cái công việc lương cao này được.



“Chết tiệt! Mau quay trở lại nói rõ cho tôi! Có nghe thấy không? Chuyện gì xảy ra?” Cung Hoa vừa hét lên vừa xông ra ngoài. Cung Việt vừa từ nhà vệ sinh đi ra bèn cản hắn lại.



“Đi đâu thế? Sắp đến giờ ăn bữa cơm tất niên rồi, mẹ và em gái con đến ngay bây giờ thôi, con không cần phải đi đón đâu.”



“Ai muốn đón bọn họ chứ? Bố, bên kia xảy ra chuyện rồi!” Cung Hoa hét lên.



“Con nói cái gì?” Cung Việt biến sắc.